Page 119 - DH4
P. 119
Đa Hiệu ONLINE số 4
tiêu diệt các thế hệ của quân cán chính VNCH để trả thù. Nhưng mà “mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”, CS phải chống đỡ Miên cộng ở vùng Tây Nam do Trung cộng xúi giục.
Đến đần năm 1979, Trung cộng đã xua quân tấn công hàng loạt các tỉnh phía bắc để dạy cho VC một bài học. Công cuộc chỉ định cư trú của tù cải tạo phải tạm ngưng lại để di chuyển các trại tù vùng biên giới xuôi Nam. Chính quyền CS đang ở trong tình trạng “tiến thoái lưỡng nan”. Để chúng ta ở lại thì lại nghịch lòng dân miền Nam và là thành phần chống đối lại CS. Ngược lại cho chúng ta sang Mỹ thì “thả cọp về rừng”. Hơn nữa sự ra đi ào ạt sẽ gây xáo trộn cho các nước Đông nam Á và bị chết quá nhiều qua các thảm cảnh trên biển đông đã đánh thức lương tâm thế giới.
Nhờ chính những người như bà Khúc minh Thơ, tướng Vessey, Thứ Trưởng ngoại giao Robert Funseth và Tổng thống Ronald Reagan cùng nhiều vị ân nhân khác đã kiên nhẫn quyết làm cho bằng được để cứu vớt chúng ta, nếu không chúng ta khó mà có ngày nay:
Còn trời còn đất, còn non nước, Chẳng lẽ ta đâu mãi thế này.
Để tránh sự xáo trộn trật tự tại các nước Đông nam Á như Thái lan, Mã lai, Nam dương cũng như chấm dứt thảm cảnh cho người vượt biên đưa đến chương trình ra đi có trật tự (O.D.P). Chương trình gồm có số lượng quân cán chính của chính quyền VNCH thời gian ở tù từ ba năm trở lên. Các gia đình đã có người vượt biên đã định cư tại các nước như Canada, Mỹ, Anh, Úc bảo lãnh để đoàn tụ. Các gia đình có con hai dòng máu cũng được ra đi.
Sau năm 1984, CS từ từ thả các tù nhân cải tạo cho đến mùa Xuân năm 1988 đại đa số được ra khỏi trại cải tạo về sum họp với gia đình. Từ đó chuẩn bị giấy tờ cần thiết để nạp hồ sơ xin xuất cảnh. Một số ít gồm cán bộ tình báo cấp Phủ đặc ủy, các đơn vị 101 cũng được thả ra sau vài năm. Đến ngày nay
Trang 119