Page 120 - DH4
P. 120
Đa Hiệu ONLINE số 4
khoảng 3 triệu người sống rải rác trên khắp thế giới, đông nhất là tại Hoa kỳ. Thời gian đầu được sự trợ cấp của nước tạm dung, với sự cố gắng vượt bực của các gia đình tị nạn từ từ được ổn định đời sống thoải mái và tự do. Con cái sau thời gian chịu đựng âm thầm ở các khuôn viên đại học đã đạt được ước mơ. Nhiều người ở thế hệ thứ hai là những bác sĩ, kỹ sư, khoa học gia, những chuyên viên xuất sắc đã đóng góp cho các quốc gia mà họ định cư.
Trải qua thời gian dài chịu đựng quá nhiều đau khổ theo vận nước, nhiều lúc những khó khăn gian khổ tưởng chừng không vượt qua nổi, nhưng cuối cùng đều được hanh thông. Những người lính chết khi còn rất trẻ để lại những người quả phụ đã phải chịu quá nhiều gian truân đau khổ, quên mất đi thời thanh xuân của mình. Đến hôm nay bỗng nhìn lại thì mái tóc huyền ngày xưa đã điểm sương, tuổi đời đã cao, nhưng tất cả đều ổn định, sống hạnh phúc với những gì mà mình đã tạo dựng, với các con cháu thành đạt nên người.
Các phu quân ngày nay thân đã yên, gia đình hạnh phúc. Nhạc sĩ sáng tác nhạc, văn sĩ viết văn, thi sĩ làm thơ... đều ca tụng và vinh danh các Bà. Các Bà rất xứng đáng được hưởng những gì mà các Ông trân trọng dành cho. Tuy nhiên khi chúng ta đã yên thân, hạnh phúc, chúng ta không quên hơn 80 triệu đồng bào ta còn đang đau khổ. Tuy tuổi đã già, sức đã kiệt nhưng chúng ta quyết tâm tranh đấu và khuyến khích con cháu giữ ngọn lửa đấu tranh đến thắng lợi cuối cùng là quê hương VN tự do - hạnh phúc - no ấm và không CS.
Viết những lời này để trân trọng sự thủy chung của người đàn bà VN suốt đời hy sinh cho chồng con bất cứ ở hoàn cảnh nào. May mắn thay là họ đã được đền bù; cuộc sống còn lại nay đã được thảnh thơi, hạnh phúc, con cái thành đạt và hằng ngày vui cùng đàn cháu ngoan.
Xin cám ơn Thượng Đế !
Mai Văn Tấn, K21
Trang 120