Page 107 - DH3-online
P. 107
Không! Chuyện của tôi đó! - một“gà trống nòi”chính hiệu - kể lại một “trích đoạn” sau năm 75 về cuộc sống của chính mình!
Đúng vậy, quý vị ạ!
Năm 1963, tôi chen chân nộp đơn vào Võ Bị Dalat. Qua ải Học vấn khá dễ dàng. Tới cửa Thể lực Thể hình. Họ đưa vào Tổng Y Viện Cộng Hòa khám xét, “kiểm ông kiểm cha” cẩn thận từ trên xuống dưới. từ răng đến...”dép”. Nhột thấy mồ!
Vậy mà, nào đã xong! Khi tới Dalat, họ còn kêu Bác sỹ của trường kiểm tra lại - cũng từ A đến Z - chắc sợ bị tráo hàng hoặc sợ dọc đường bị biến đổi gien ?!.
Vượt qua cửa ải này. Tất cả được đưa đi “đóng số” (cho Danh số) rồi lùa cả đám chạy thục mạng vào trong cái “cửa chuồng”rất lớn, rất khang trang có tên gọi là Lò Luyện Thép! Kể từ đây, họ buộc chúng tôi phải tự xưng là Tân Khóa Sinh X, Y, Z. Cuộc sống 8 tuần đầu, chẳng khác chi đám tù khổ sai hoặc SQ Cải Tạo sau này!
Do đó, tựa bài viết Tôi Đi Bán Hoa, xin quý vị cứ an tâm, hiểu theo nghĩa đen nhé!
Bị thương tật 80%. Chột mắt. Què chân. Giải ngũ, giã từ vũ khí! Được về nhà sống ung dung với khoản tiền trợ cấp hằng Quí cho TPB.
Đa hieu online số 3 Page 107