Page 108 - DH3-online
P. 108
Nào ngờ, sau cơn “biến động”. Tôi cũng như đa số dân Miền Nam: “Xuống dốc không phanh!”. Đồ đạc trong nhà cứ từ từ, cái trước gọi cái sau, (không cần đội nón) cũng ra đi hết. Chỉ còn lại duy nhất mỗi mình tôi!
Để khỏi phải theo chân “chúng nó”. Tôi đành “cộng tác” với chiếc xe đạp cùn. Chở theo cái thùng mốp bọc thiếc to đùng. Ngày ngày, rảo khắp hang cùng ngõ hẹp. Miệng không hề ngưng nghỉ. Cứ “ca”mãi một điệp khúc: “Bù nước đ...â...y...! Kem ống... kem bẹ... kem cây ... kem đá...ê ...!!!” Đôi khi có người hiểu được lời rao. Khẽ nháy mắt, làm tôi cảm thấy mát lòng mát dạ!
Mùa Đông năm 1985 - 86 (không nhớ rõ lắm), tiết trời trở lạnh. Cà-rem bán chậm. Ngày nào cũng ê-sắc! Một anh bạn đồng nghiệp rủ tôi :
Đa hieu online số 3 Page 108