Page 241 - DH3-online
P. 241
(Viết về anh Phan Thế Duyệt khóa 25)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Cho đến hôm nay trong buổi chiều sắp tàn, của một mùa Xuân cũng sắp tàn, nàng mới trở lại nơi mà thời son trẻ nàng đã có biết bao kỷ niệm. Những buồn vui một thuở nàng bỏ lại, đã nhiều năm trôi qua nhưng ký ức không hề bị lãng quên, nó chỉ lắng xuống sau sóng đời xô đẩy, và giờ đây lớp bụi thời gian chợt bong vỡ, lộ ra những gì bị che phủ bởi nó.
Lâu lắm rồi nàng mới trở lại nơi này, vùng đất đã lưu giữ của nàng những kỷ niệm đầu đời. Giữ cả những buổi sáng sương giăng như khói tỏa hoen mờ cảnh vật, và con đường đưa bước chân nàng hấp tấp đến trường trong những buổi sáng mà mặt trời lên không xua nổi hơi lạnh bủa vây. Nàng không muốn quay lại, vì Ðà Lạt đã không giữ cho nàng những người thân thuộc. Họ đã rời khỏi vùng đất này, chỉ để lại trong trí nhớ của nàng những hình ảnh đôi lúc ngỡ như gần nhạt phai.
Ðà Lạt đón nàng bằng một cơn mưa. Người Ðà Lạt nói bây giờ thời tiết cũng khác xưa, mưa trái mùa và không
Đa hieu online số 3 Page 241