Page 180 - DH2
P. 180

       Sau khi nhận mảnh bằng”Được Ra Trại”về. Tôi thấy cửa nhà đều”sạch sành sanh” cả trong lẫn ngoài! Phải tìm kế mưu sinh chứ không thể làm gánh nặng cho gia đình. Nhưng biết xin việc ở đâu khi “mảnh bằng Cải Tạo” vẫn đi kèm như hình với bóng, hỏi ai dám nhận?! Lững thững cuốc bộ, suy tư. Đến đầu ngã ba chợt thấy có ông cụt giò, ngồi bệt dưới đất bên cạnh mấy thứ đồ nghề lỉnh kỉnh đang vá chiếc xe đạp. Linh cảm cho biết, anh này thuộc “phe ta”? Tôi đứng lại làm quen. Đúng như linh tính mách bảo. Anh ta là TPB, độc thân. Sau 75, nguồn sống bị cắt đứt. Chẳng vợ. Không con nên lang thang kiếm sống qua ngày với cái nghề “tay dơ, đít lết” .
Sau ít ngày đến ngồi chơi, trao đổi tâm sự. Tôi đã trở thành đệ tử của anh ấy hồi nào chẳng hay! Thấy đã “thuộc” được chút”nghề”, tôi bèn xin phép “sư phụ”cho “xuống núi” để tìm nơi mở “cơ sở” kiếm ăn. Trước lúc chia tay, “Thầy” truyền thêm vài “bí kíp” và không quên tặng tôi dăm ba dụng cụ cần thiết không có ngoài thị trường. Chẳng hạn cái bàn bào (thay thế giấy nhám v.v...).
Sáng hôm sau, vác túi đồ nghề đến góc ngã ba cạnh hãng xăng Shell(cổng trước Sở Thú). Nhìn quanh quất, xem “địa lý” thấy đây có vẻ “đắc địa”! Trải đồ nghề. Ngồi nhổ râu,
   Đa Hiệu online số 2   Page 180
    






























































































   178   179   180   181   182