Page 105 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 105

Mặc Khách













                 TRĂNG VIỄN XỨ


                 Em với anh cùng trăng sầu viễn xứ
                 Tình quê hương còn lưu lại dư âm
                 Từng mảnh đời khép kín trong âm thầm
                 Mặc băng giá ngút ngàn đêm kinh khiếp

                 Em tự ngàn xưa anh từ muôn kiếp
                 Ta gặp nhau bỡ ngỡ phút ban đầu
                 Em đài các anh hối hả nhiệm mầu
                 Vui lên em cho lòng thôi ray rức

                 Ánh sao rơi bàng hoàng trong vô thức
                 Lá lìa cành níu lại bóng thời gian
                 Em vẫn đó xót xa cảnh phũ phàng
                 Anh đứng lặng nghe thời gian trăn trở

                 Quên đi em giấc mộng tình tan vỡ
                 Tiếng kinh cầu mò mẫm lối hư không
                 Thuyền ai đó thấp thoáng khách phiêu bồng
                 Đêm hờ hững một vùng hoa cỏ sắc

                 Em hiểu gì trãi qua thời nhan sắc
                 Giữa quê người em còn nhớ tuổi thơ ?
                 Có tiếc thương bỗng chốc mắt lệ mờ
                 Là tất cả hồn quê đang thỗn thức…

                                        86
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110