Page 166 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 166
Thơ Tình
SĂN ẢNH
(Nghệ Thuật-2001)
Đêm huyền hoặc giữa núi rừng hoang vắng
Gió lạnh lùng nghe giá buốt từng cơn
Rượu từng ly sưởi ấm những tâm hồn
Đêm lửa trại ta quên sầu viễn xứ
Gió về khuya khơi buồn thân lữ thứ
Từng tấm lòng xích lại gần bên nhau
Tạm quên đi cuộc sống muôn sắc màu
Chỉ còn đây tình người nơi đất khách
Tiếng ai hát ? dường như còn ẩn giấu
Trên cung đàn lồng tiếng gió vi vu
Một nỗi buồn thương sâu thẳm âm u
Theo ánh lửa chập chờn nơi hoang dại
Tôi ao ước thời gian ngưng đọng lại
Thả hồn mình bay vút mãi lên cao
Uống thật say, quên hết “hận” ngày nào
Cất tiếng hát giữa rừng sâu hoang dã
Đến với nhau hỡi tình người xa lạ
Cùng chia nỗi buồn những kẻ lưu vong
Bạn nghe chăng? tiếng nói ở trong lòng
Nhớ nhớ quá ôi hồn thiêng sông núi
Tôi nhớ mãi đêm nay bên bờ suối
Lửa bập bùng sưởi ấm tình bên nhau
Hãy quên đi nỗi nhớ lẫn niềm đau
Hồn thanh thóat phiêu bồng cùng quên lãng.
147