Page 184 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 184
Thơ Tình
CUNG SẦU
TÌNH THƠ 1
Gío đưa gió đẩy tình sầu
Nhớ em chẳng biết để đâu nỗi buồn!
Sao lại trách ? Tình Thơ thương nhớ
Bóng hình ai gợi nhớ gợi thương
Ta nhớ em vườn xưa chung lối
Con đường nào hơi thở còn vương !
CUNG SẦU
Sao lại trách? Tình Thơ hờ hững TÌNH THƠ 2
Gió mưa giăng bão tố phũ phàng
Sao vội vã cung đàn lạc phiếm Sao lại trách ? hồn tôi bỏ ngõ
Ý buông trôi lạc lối ngỡ ngàng Níu thời gian diễu cợt Giai nhân
Này vàng son uy quyền danh vọng
Sao lại trách? Tình Thơ quên lãng Cùng với ta ngự trị cõi trần !
Say mây Trời mờ nhạt ước mơ
Cuộc nhân sinh nhạt nhòa phù phiếm Sao lại trách sắc đời mộng mị ?
Ta còn gì ? Chỉ chút TÌNH THƠ ! Vươn cánh tay em vẽ đắm say
Đôi môi kia đợi chờ trau chuốt
Sao lại trách Tình thơ thinh lặng Ngỡ yêu thương mời gọi đâu đây
Sống ẩn mình thôi thương nhớ chi
Giòng nước trôi thả hồn gửi gấm Sao lại trách hồn tôi ray rức ?
Nhớ thương Em ta chẳng còn gì ! Nhớ thương ai thơ thẩn…sao Trời
Tiếc cho em tình đời gian dối
Sao lại trách Tình Thơ chôn kín Ngõ đi về hoang vắng mưa rơi….
Ngại nắng vàng dẫn đến tơ vương
Em lặng lẽ lòng ta xao xuyến Sao lại trách cung sầu phím lạc ?
Trách thời gian phong kín nẻo Vì cuộc đời chẳng phải thương đau
đường! Em nghe chăng trần ai thống khổ
Phố đông người sao mãi tìm nhau
Xin đừng trách Tình Thơ dang dở
Cung đàn kia ai trộn ý thơ ? Sao lại bảo giòng Thơ bất chợt ?
Hồn nức nở hòa trong cung bậc Ý trong tim đan dệt hồn Thơ
Tim nghẹn ngào sỏi đá ngẩn ngơ !!! Tình thơ ơi…xin đừng vội bảo :
MẶC KHÁCH
“Có sá gì một chút Tình Thơ !!!”
MẶC KHÁCH
165