Page 253 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 253

Mặc Khách

             TÀN ĐÔNG

             Hoa rụng vàng rơi tự lúc nào
             Nằm nghe trăn trở giấc chiêm bao
             Lan Hồng đua nở lòng mong đợi
             Sương Gió đêm về lại nhớ nhau
             Trống vắng cô đơn sầu lữ thứ
             Âm thầm hiu quạnh nỗi niềm đau
             Lặng nghe Xuân đến buồn chi lạ
             Chợt thấy tàn Đông lá đổi màu !
             MK

                                                  HỒ GƯƠM

                                 Tĩnh lặng Hồ Gươm nước lững lờ
                                  Buồn dâng kỷ niệm gửi vào Thơ
                                  Lá rơi từng chiếc lòng xao xuyến
                                 Hoa rụng vương đầy dạ ngẩn ngơ
                                  Khắc khoải sầu đưa tim buốt giá
                                    Lạnh lùng gối mộng tình bơ vơ
                                 Người đi ôm bóng vùi thương nhớ
                                    Kẻ ở hồn đau bước thẩn thờ…
                                                              MK

             THỜI GIAN

             Thấp thoáng trong gương tóc điểm sương
             Phù sinh hư ảo lẽ vô thường
             Mưa rơi rả rích sầu xa xứ
             Gió lạnh buồn hiu nhớ cố hương
             Cứ tưởng sẽ về ôm đất Mẹ
             Nào ngờ còn mãi kiếp lưu vong
             Rồi mai cách trở đời hoang vắng
             Xuân đến mà chi tan nát lòng !
             MK


                                       234
   248   249   250   251   252   253   254   255   256   257   258