Page 235 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 235

nợ duyên của nhiều kiếp trước… Riêng ông em họ đây,
          do có công cứu con nên đã tạo được một chút duyên cho
          kiếp này.
                 Người đàn bà ngừng khóc, nhưng nét mặt vẫn

          còn buồn bã đau khổ.
                    - Thưa thày! Con thật chưa hiểu rõ. Chồng con
          do cứu con mà bị chết và cộng thêm nợ duyên từ những
          kiếp xa xôi, nên kiếp này chúng con phải tái hợp, phải
          chịu  đựng  nhau  là  đúng  rồi,  nhưng  còn  chàng,  ồ
          không… còn chú đây  tại sao xui cho chúng con gặp
          nhau mà tạo nên oan nghiệt?
                   - Ông đây và ông nhà trước là bạn thân, và ông

          đây cũng chỉ vì cứu con mà tử nạn cũng như vô tình làm
          rơi đá đè chết chồng con nên cũng tạo nên một duyên
          nghiệp.
                 Người đàn ông vẫn còn băn khoăn:
                 -  Theo  con  nghĩ,  xin  lỗi  thày,  vì  con  cũng  đã

          nghe, đã đọc sách nhà Phật để hiểu thuyết nhân quả luân
          hồi, nên con suy nghĩ thì nợ nần của kiếp trước có thể
          trả bằng cách làm con, làm bạn, làm ân nhân, nhưng tại
          sao giữa chúng con lại là mối duyên oan nghiệt. Lại nữa
          một điều là con ở gần anh chị con đây từ khi còn rất nhỏ,
          tại sao lúc trước không nảy sinh tình cảm mà bây giờ
          mới lưu luyến nhau?
                 Sư cụ thở dài:

                    - Ôi chao cuộc đời, sinh tử luân hồi là cả một
          chuỗi dài. Các con ơi! từ một tiền kiếp mới đây làm nảy
          sinh mối lương duyên nhưng lại do một duyên nghiệp
          của kiếp xa xôi nào đó  mà gây ngang trái cho kiếp này.



                                                                230
   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240