Page 203 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 203

Tuyển Tập VTLV 2017
               Em đã gắn bó lòng yêu thương với họ rồi…anh chẳng lung
            lạc được em đâu…Em đã hứa với Chúa suốt đời trông nom họ
            rồi…!  Em  học  được  lòng  yêu  thương  họ  từ  Mẹ  Mậu,  đó  là
            hạnh phúc của em…
               -  Anh  chịu  thua  em…Mẹ  Mậu  của  em  hiện  thân  của  Mẹ
            Têrêsa ở Calcutta bên Ấn Độ.
               - Anh à…, Làm sao em bỏ họ ! Khi họ luôn luôn chờ em trở
            lại với họ. Cũng giống như em bỏ gia đình đi lấy chồng, trại
            phong này chính là gia đình chồng em vậy. Em đã thuộc về nơi
            nấy rồi, đó là gia đình chồng của em!”
               Năm 2012, tôi quay về Việt Nam, như một lần cuối thăm gia
            đình, mồ mả tổ tiên tại Thành Lập xứ Bắc. vô tình tôi dược dự
            lễ một trăm năm xây dưng ngôi nhà thờ làng. Kỷ niệm đầu đờì
            tôi ghi nhớ không thể quên với những sáng chúa nhật được ông
            dẫn đi thật sớm quỳ gối đọc kinh cầu nguyện bên ông.
               Nhưng  đời  tôi  lại  là  những  bước  hoang  không  dừng  theo
            chiến tranh tàn phá trên quê hương, mỗi bước chân tôi đi là xa
            dần nơi tôi sinh ra đằng đẵng mấy chục năm trường, gần một
            kiếp người. Tôi bỏ làng năm 10 tuổi và quay lại tìm dấu cũ lúc
            tuổi    đã    về    chiều    tóc    trắng    bạc    mái     đầu…
            Tôi cũng lại vô tình gặp Lợi chị của Tuyết con chú Cả Định
            trong bộ áo dòng.
               Lợi Tâm sự:
               - Như anh biết chị Hằng của em đi lấy chồng, chị chết trên
            đường di tản về Sái Gòn mất xác, để lại 4 bốn đứa con cho mẹ
            em nuôi, trong khi chồng chị  mất tích trong tù cải tạo. Mấy
            cháu con chị cũng lớn rồi, nhưng vất vả lằm. Em đi tu, và con
            Tuyết cũng lấy chồng 3 con rồi…Thầy em cũng đi tù cải tạo
            mười mấy năm, sau khi về nhà thì mất vì bệnh tật, bởi mang
            đòn thù thấm vào thân xác. Mẹ em cũng qua dời sau 1980 và
            đồi trà cũng mất vào tay quân Cộng Sản. Anh may mắn thoát
            ra ngoại quốc, nếu không cũng bị tù đầy dưới chế độ gông cùm
            dã man của Cộng Sản…rồi  bỏ xác đâu đó mà thôi…!
               Chúng tôi mừng tủi ôm lấy nhau, như cố nối kết lại tình thân
            sau những năm dài  không còn nhớ tên nhau, tôi hỏi Lợi:



                                     Đoàn Kết           - 193 -
   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208