Page 222 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 222
Tuyển Tập VTLV 2017
miếng ớt đỏ rực đã tôn vinh đĩa gỏi lên nhiều, làm cho người ta
thấy hấp dẫn...
- Chà, ngon quá...
Tiếng của Tín vang lên. Rồi, bây giờ thì không ai cần kiêng cữ
gì hết nữa, ăn cho đã, mai tính! Cái miệng của ông Vũ vốn
nhìn đã khinh bạc, bà Thanh thường hay nói vậy mỗi khi ông
cười, vì nó nhếch mép chỉ một bên có vẻ châm biếm làm sao
ấy!... Rồi bỗng nhiên bà cũng cười, cho vui ấy mà, vì hôm nay
là ngày vui.
Ông Vũ nhìn bà, chợt nói:
- Cha, bà bữa nay cũng có nụ cười ngạo đời, mỉa mai dữ
hé!
- Hả, ông nói sao?”
Ông im không nói, nhưng bà chợt hiểu ra cái miệng “méo”
đang "bịnh" của mình, bà đáp:
- Thì ông sao tui cũng vậy đó!
Hai vợ chồng cùng thò đũa vào đĩa gỏi gà, ông Vũ gắp thoải
mái, nhưng bà Thanh thì bỗng dưng rụt tay lại, bà nhớ đến cái
miệng méo của mình, đến lô thuốc uống chưa xong…, bà ngán
ngẫm! Cuối cùng, bà cố nhịn gắp toàn là rau, vừa nghĩ:
- “Thôi, còn nhai được là may rồi, cữ cái miệng cho đỡ
khổ thân”!
Diễm Ch u (Cát Ðơn a)
- 212 - Xây Dựng