Page 302 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 302
Tuyển Tập VTLV 2017
Sao họ khóc,
có gì thất vọng.
Đất níu chân,
gió cản ,
áo bay về.
Xa đất Bắc, tưởng như rời cõi sống.
Tưởng như đây là phút cuối cùng.
Trăn trối lại, mỗi lùm cây, hốc đá.
Mỗi góc vườn, gốc vã, cây sung.
Không nói được, chỉ còn nức nở.
Trắng con ngươi, nhìn lại đất trời.
Nhìn cơn nắng lụi, nhìn hạt mưa sa.
Ôi đất ấy, làm sao quên đươc.
Quên sao nơi, ấm lạnh ngọt bùi.
Hôm nay đây, mưa gió dập vùi
Mưa đổ mãi trên người xa đất Bắc.
Trời vẫn quật, muôn ngàn gió tảng. (3)
Rồi em đi…
Mang theo giọt nước mắt lưng tròng của bố.
Hình hài, đét, khô, gầy, của mẹ,
và khuôn mặt lũ em,
Những đứa trẻ, chưa biết mùi thịt cá.
Trời miền Nam, chợt nắng, chợt mưa.
Người miền Nam, lúc nào cũng đông đúc,
rộn rang như ngày hội.
Nhưng lòng em sao nghe,
Quạnh quẻ.
Nhớ mẹ, nhớ bố, nhớ lũ em,
Nhớ đôi mắt có đuôi, người con trai hàng xóm.
Chín trăm ngàn, lương tháng,
- 292 - Xây Dựng