Page 356 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 356

Tuyển Tập VTLV 2017
            cảnh, có lẽ vì sợ hãi thái quá mất hết cả ý chí bản năng của
            người đàn ông nên đành nhắm mắt xuôi tay bất động, may mà
            khi  ấy  Tấn  còn  kịp    đưa  hai  bàn  tay  bịt  mắt  hai  con  lại  để
            chúng khỏi chứng kiến và ám ảnh suốt đời tủi hổ của người mẹ
            mà chúng coi như thần tượng. Nhưng từ đó tới khi định cư trên
            đất Hoa Kỳ Tấn trông già hẳn đi, mới ở tuổi ba mươi mà đầu
            tóc bạc trắng như một ông lão. Anh trở nên lầm lì ít nói ít cười
            và cả ít giao thiệp với bạn bè thân quen. Nỗi ám ảnh nhục nhã
            do bọn hải tặc Thái gây ra và sự bất lực của người chồng đã
            làm Tấn như trở thành một con người khác. Anh vẫn yêu vợ và
            càng thương Lệ hơn sau cái tai họa đó. Nhưng vẫn như có một
            “cái gì đó” vướng víu khiến anh trở thành gượng gạo, lố bịch.
            Nhưng rồi với thời gian, với sự bận rộn mưu sinh làm lại cuộc
            sống từ đầu với hai bàn tay trắng, vết thương đời cũng từ từ mờ
            nhạt và bớt dằn vặt tâm tư của hai người. Cả Lệ và Tấn đều tự
            nhủ: phải quên đi để mà sống. Gia đình định cư tại Thành phố
            S. Tấn nhờ thông thạo Anh ngữ hơn Lệ         xin được ngay chân
            thư ký trong một Pharmacy lớn. Vì từng là dược sĩ nên anh dễ
            dàng hội nhập công việc và còn tỏ ra xuất sắc năng động được
            chủ  tin  dùng  quý  mến.  Đối  với  các  đồng  nghiệp  trẻ  mới  ra
            trường anh tận tình chỉ bảo hướng dẫn họ nên cả tiệm thuốc ai
            cũng có cảm tình với Tấn. Nhưng có những đêm về sáng chợt
            thức giấc, Tấn bàng hoàng hốt hoảng tưởng mình đang ở trên
            con tầu vượt biển cuồn cuộn những đợt sóng động tội ác . Anh
            hét lớn làm Lệ nằm bên giật mình. Nàng hiểu tâm trạng chồng,
            hiểu nỗi đau bất lực ám ảnh chồng. Lệ vỗ nhẹ vai chồng. Tấn
            tỉnh dậy cười gượng nói với vợ: “Anh nằm mơ thấy ma đuổi”.
            Biết chồng nói dối, Lệ hôn nhẹ má chồng: “Anh ngủ đi đừng
            nghĩ gì tới “nó” nữa!”. Lệ cũng kiếm được một việc làm, tiền
            lương hai người gom lại đủ nuôi sống gia đình và hai con học
            hành. Cuộc sống mới như thế coi như ổn định nhưng…

                 Lệ như bừng tỉnh ngơ ngác nhìn quanh phòng tranh. Các
            khách Mỹ, Anh, Pháp vẫn say mê ngắm nghía những bức tranh
            và  xì  xồ  bàn  tán  ca  ngợi.  Trước  mặt  Lệ  là  bức  tranh  “Biển



                                      - 346 -         Xây Dựng
   351   352   353   354   355   356   357   358   359   360   361