Page 112 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 112

Tuyển Tập Văn Thơ Lạc Việt
              Riu Đơ (Realtor)


              Người ta mua+bán cho người ta,
              Mình chỉ trung-gian giới-thiệu nhà;
              Tốt xấu, miễn mình rao bán được,
              Hoa-hồng là đủ, nghĩ gì xa?

              Trẻ-trung mơ một túp lều tranh,
              Hai trái tim non, giấc mộng lành.
              (Ảo-tưởng ngây-ngô mà chiếm ngự
              Hồn mình cả một quãng ngày xanh!).

              Lớn lên ước có ngôi nhà đẹp
              Với đủ tiện-nghi khỏe mọi đường.
              (Tổ ấm gia-đình mà ổn-định
              Thì đời như đã khá lên hương!).

              (Mặc cho khuyết-điểm nhà thiên-hạ
              Mình thấy mà lơ hoặc cãi thông,
              Thuyết-phục khách hàng -- đâu dối gạt?
              Cốt sao bán được mới thành-công!)

              Thế nhưng, chủ mới thì khoan-khoái,
              Thỏa-mãn sau khi tậu được nhà;
              Mình lại khôn nguôi cơn bứt-rứt:
              Ngày đêm so-sánh với người ta!

              Này ngôi biệt-thự trên đồi trúc,
              Gió mát, trăng thanh, cảnh tịnh nhàn.
              (Khác hẳn nhà mình, khu thị-tứ:


                                         111
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117