Page 187 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 187
Quê Hương và Nỗi Nhớ
Xin chào anh Trưởng Ban. Tôi là Kích mới vào làm ở đây
để phục vụ trà nước cho các anh chị.
Long (ngạc nhiên): Cứ để trên bàn cho tôi.
Kích: Mời anh, dùng thử ly trà nầy.
Long: Tôi uống cà phê buổi sáng rồi.
Kích: (sấn sổ đến sát ghế Long): Không uống cũng phải
uống. Anh là kẻ phản thử trưởng. Anh làm ra chuyện nầy
mà.
Long (đứng dậy): Anh nói gì tôi không hiểu (có ý phản đối)
Kích (rút súng lục dấu dưới nách): Bắt buộc phải uống.
Muốn chết đẹp thì đừng co la. Muốn ăn đạn vào óc hay vào
tim? Biết điều thì uống đi, anh biết tội của anh mà. (lên đạn
chĩa vào ngực Long) Thủ Trưởng vừa là xếp, vừa là dượng
anh mà.
Long (run sợ cầm lấy ly trà): Xin anh tha tội cho tôi.
Kích: Ra đi một mình la tốt rồi. Tha cho anh rồi anh cũng bị
giam lỏng suốt đời. Thà chết đi còn hơn, lại giữ được thanh
danh cho họ nhà vợ anh.
Long thở dài, ngưng một phút rồi ngửa cổ uống một hơi.
Kích: Khá lắm. Định gây chuyện phản chủ nhưng không kịp,
con ơi! (giắt súng vào bao rồi mở khóa cửa chạy ra
ngoài, rồi có tiếng xe máy rúp nổ giòn ngoài sân. Đúng lúc