Page 235 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 235
Quê Hương và Nỗi Nhớ
đến gần Noel, khi đứa con vừa sinh đã được cứng cáp, nhà
tôi mới đem các con trở về Pleiku. Vì vậy, sáng nay nghỉ lễ
Noel, tôi lái xe Jeep đưa nhà tôi và bốn đứa con đi du ngoạn
ở Biển Hồ. Mẹ tôi ở nhà, trông nhà. Đến trưa chúng tôi trở
về. Vừa lái xe vào sân nhà đã thấy mẹ tôi chạy ra nói có hai
sĩ quan lại tìm tôi và đang ngồi đợi ở phòng khách. Tôi vội
bước vào cửa thì hai sĩ quan kia đứng dậy. Họ cho biết đã
đợi tôi từ sáng. Họ là sĩ quan Sở An Ninh Quân Đội Pleiku,
được lệnh của Trung Tướng Tư Lệnh Quân Đoàn II đến
“mời” tôi về sở An Ninh Quân Đội. Tôi sửng sốt từ giã gia
đình lên xe với họ ngay, trước sự sợ hãi thất thần của mẹ và
vợ tôi, và trước những đôi mắt ngây thơ ngơ ngác của các
con tôi vừa xuống xe còn đứng cả ở giữa sân. Tôi bị tạm giữ
ở Sở ANQĐ. Hai ba ngày sau Trung Tá Ya Ba vào thăm tôi.
Ông vẫn còn ở Pleiku chờ giấy thuyên chuyển về làm Giám
Đốc Nha Đặc Trách Thượng Vụ, từ nay sẽ trực thuộc Phủ
Thủ Tướng theo quyết định của Thủ Tướng đã tuyên bố
trước Đại Hội hôm 17/10 vừa qua. Ông nói thật nhỏ vừa đủ
mình tôi nghe: “Tin anh bị An Ninh Quân Đội bắt làm anh
em thân hào nhân sĩ Thượng và nhất là các em học sinh
Trung Học Thượng Pleiku rất tức giận. Tối hôm qua họ đã
họp, và quyết định sẽ biểu tình yêu cầu thả anh ra. Họ nhờ
tôi vào thăm anh và hỏi ý kiến anh...” Tôi giật mình sợ hãi
cắt ngang lời anh Ya Ba: “Chết! Chết! Các anh em đừng làm
như vậy. Em chưa biết bị bắt về tội gì, nhưng em tin là em
không làm điều gì vi phạm luật pháp cả. Chờ điều tra xong,
chắc em sẽ được thả ra. Nhờ anh về nói với anh em là em
cám ơn anh em đã quan tâm đến em. Nhưng xin anh em
đừng làm thế. Có thể quân đội, cảnh sát sẽ đàn áp biểu tình,
bắt bớ anh em, và có thể họ còn ghép cho em cái tội là đã xúi
giục anh em biểu tình nổi loạn nữa.” Anh Ya Ba ra về, và