Page 145 - TuyenTap 2018 VTLV
P. 145

Tuyển Tập VTLV 2018


                 -Con đừng lo, ăn thua là cách đối đãi ân cần, lịch thiệp và chân
            tình. Mình đâu phải nhà hàng mà nấu đồ ăn cho ngon và hấp dẫn
            được, nhưng con nhớ câu: Nhà sạch thì mát, bát sạch thì ngon.Do đó
            việc trang hoàng bàn ăn và phòng khách cũng rất là quan trọng, nó
            biểu lộ lòng hiếu khách của mình.

                  -Ba đúng là ba của con, cái gì ba cũng lo liệu rất là chu đáo, con
            thương ba lắm. Ông Chương cười mắt nhìn qua cửa sổ, bên ngoài
            trời lạnh, trong, mảnh trăng thượng tuần treo lơ lửng đầu non, gió rì
            rào qua kẽ lá.Ông nhớ về những ngày xa xưa, lúc hai vợ chồng ông
            còn là một cặp tình nhân, vẫn thường chở nhau ra bờ biển ngắm ánh
            trăng,  nhìn  muôn  ngàn  con  rắn  vàng  đua  nhau  đuổi  xô  trên  mặt
            nước, mặt  trăng như chao đảo, rã tan.Một luồng  gió  thổi  tốc vào,
            khiến cô nữ sinh trường Trưng Vương thấm lạnh, ngồi nép sát vào
            lòng chàng sĩ quan trẻ tuổi hào hoa. Rồi hai người lấy nhau, chàng
            tiếp tục đời quân ngũ, nàng đi dạy học và họ đã có những đứa con

            xinh đẹp dễ thương.Thế rồi sau ngày75, bể dâu biến đổi ,mất mát
            khôn lường thật đúng như lời của nhà thơ Tô Thùy Yên đã viết “Đời
            qua lớp lớp tàn hư ảo”.Một cơn gió lạnh phà vào làm ông rùng mình
            vội kéo bức màn cửa lại và đi ngủ.

                Sáng chúa nhật,Quyên thức dậy thật sớm, dọn dẹp lại nhà cửa, hút
            bụi,  đánh bóng nhà bếp hỏa lò,  trải  tấm  khăn bàn mới.Nàng định
            bụng lát nữa sẽ ghé tiệm mua một chậu hoa và mấy bông hồng để
            cắm tại bàn ăn và phòng khách.Về thức ăn, nàng dự trù làm ba món,
            nàng sẽ làm thêm món cho thật đặc sắc:Gồm cá hấp,tôm chiên bột
            và chả giò.Nếu có thể nàng sẽ làm thêm món cà ri bánh mì.Nàng
            cũng không quên mua nước uống, bánh ngọt và cam tươi để tráng
            miệng. Ông Chương lo thu dọn chiếc sofa mà ông thường “đóng đô”
            mỗi đêm, lau lại bộ ly tách, tủ kiến và chiếc ti vi.

                 Đúng 12 giờ thiếu 5 phút, Huân đã đến nơi, chàng chạy xe thật
            chậm để dò tìm số nhà rồi dừng hẳn lại, đậu xe vào bên lề đường,
            mở cốp sau lấy chai rượu, sửa lại chiếc cà vạt rồi thong thả đi về
            phía nhà Quyên.



                                                                                Bảo tồn          134
   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150