SẦU CỐ HƯƠNG
Cánh Nhạn lưng trời bay lảng vảng
Nhìn say nắng Hạ giọt hanh vàng
Ru hồn viễn xứ cơn mơ nhạt
Chú cảnh quê nhà giấc mộng tan
Nẻo cũ thì thôi người lệ đắm
Vườn xưa cũng vậy nguyệt hoa tàn
Điêu linh đất nước sầu u uẩn
Nhặt bóng đường chiều mắt dại man
Minh Thúy
140