Page 226 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 226

QUÊ HƯƠNG



              Quê hương mình có đẹp không anh?
              Từ bắc tới nam... Anh đã đi hết các nẻo đường đất nước......
              Anh có thấy... vầng trăng treo trên đỉnh tre làng là sáng nhất?
              Và có thấy ánh dương... điểm hồng trên lưới chài ngư ông... lúc
              rạng bình minh là tuyệt thật?
              Anh có thấy người mẹ gìa bên cạnh bếp tranh... chiều chiều nhóm
              lửa thổi cơm chờ con về.. là đáng yêu vô cùng?
              Anh có nghe tiếng dế mèn... rền vang trong bụi cỏ ngoài đê... là
              khúc hát trữ tình... tuổi ấu thơ mang cùng điệu hòa chung?
              Anh có thấy cánh diều uốn lượn... của trẻ trâu trên đồng lúa vàng...
              là ngây ngô xinh lạ?
              Anh thấy gì.. đậm nét nhất... khi bước trên hai ngàn cây số của
              mảnh đất quê cha?
              Ở nơi đây... nơi thành phố ngọc ngà
              Vầng trăng lạnh lẽo toả bóng trên đỉnh cao chót vót của các
              building tuyệt hảo
              Và ánh Thái dương mọc trong sương mù trên bải biển... nơi sóng
              cả bạc đầu đùa giỡn với những cánh hải âu.. thì thật đẹp sao
              Con diều ngũ sắc high tech... được điều khiển bằng remote control
              bay lên hạ xuống cực nhanh... như tên bay siêu xẹt
              Cảnh lão bà ở nursing home... lệ chảy nhòa trên đôi má... thèm tình
              người nức nở suốt đêm đen
              Tiếng nhạc Rap xình xịch inh ỏi.. của các chiếc xe hơi bóng loáng
              chạy ngoài đường... nghe đến kinh động tai màng
              Lũ lượt ô tô chật nghẹt đường xá... mỗi sáng tám giờ đi và mỗi
              chiều năm giờ về... ươm khói xám mù mịt không gian
              Em thấy gì... thương gì... anh có biết không anh?
              Ừ đẹp đó ! Xứ mỹ miều! Nguy nga! Tráng lệ!
              Nhưng hồn em... sao cứ vọng về quê!
              Có một cái gì... thật thân thương... mất mát đã lâu rồi...?
              Và xa lắm... kiếm hoài... thiếu mãi thôi ...

                                             215
   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230   231