Page 419 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 419
này, tôi không thể nêu ra những trường hợp cụ thể đã xẩy ra trên
toàn thế giới về sự tái sinh (luân hồi).
Nói tóm lại sau khi chết, thể xác con người sẽ tan biến đi, thể tinh
thần (Spirit) sẽ trở về với ánh sáng nguyên thủy, và nguyên tử ánh
sáng sẽ chờ đợi một thời gian thích hợp, để được tích tụ lại và tái
sinh trong thế giới vật chất. Trong trường hợp này, thể tinh thần đã
mang sẵn những yếu tố của kiếp trước, theo luật nhân qủa. Vì vậy
khi tái sinh con người đã mang sẵn một khối nhân tạo ra từ trước,
người ta gọi khối nhân này là Định Mệnh hay còn gọi là Nghiệp.
Định Mệnh (Predestination)
Mỗi cá nhân sẽ phải nhận lấy những hậu qủa mà họ đã tạo ra từ
kiếp trước, tùy theo nhân lành hay dữ, mà cá nhân đó phải nhận lấy.
Điều này cũng có thể lý giải, tại sao có người sinh ra là đã hưởng
phước trong một gia đình danh gia vọng tộc, giầu sang phú qúy. Có
những người lại sinh ra trong cảnh nghèo đói, khổ đau và chịu nhiều
tai hoạ trong kiếp sống. Đó chính là nghiệp, là định mệnh. Tuy nhiên
định mệnh không mang tính cách cố định. Con người có ý trí, nên
có thể thay đổi định mệnh bằng cách tu tâm, dưỡng tánh, tránh xa
những điều gian ác. Luật nhân hồi chịu ảnh hưởng bởi luật nhân quả.
Trong khu vườn của luật nhân quả chính là nơi ươm giống cho nhân
trở thành quả, và cất giữ nó trong thể tinh thần của từng cá nhân, để
khi hội tụ lại trong cõi vật chất, nhân sẽ tiếp tục nẩy mầm. Như bánh
xe luân hồi của Phật giáo, nó đi theo một chu kỳ sinh lão bệnh tử và
tái sinh. Đức Phật hay các vị thánh nhân có thể đứng ra ngoài vòng
luân hồi, và có thể quan sát nó. Muốn đạt đến khả năng này, con
người phải tu thân hàng triệu triệu cho đến tâm hồn trở nên hoàn
toàn trong sáng, không một chút vọng động. Khi đó, sự tiến hóa của
tâm (thể tinh thần) đã ở trong cảnh giới tối cao, đã đi vào cảnh giới
của ba thể trong vũ trụ: Thể thượng Trí, Thể Bồ Đề và Thể Thiêng
408