Page 42 - C:\Users\luong\OneDrive\Documents\Flip PDF\
P. 42
Ðứa Con của Cộng Ðoàn không cần phải dùng đến đôi tay đề đầy lo sợ của những tháng ngày năm hiện đúng lúc. Qúy vị đã hoan hỉ tình Hôm nay, hơn hai mươi năm đã trôi
sớ mó đụng chạm vào những nút bật trước còn chân ướt chân ráo vừa định nguyện đón đưa và thông dịch cho vợ nhanh, cô gái út của tôi đã trở thành
ôi trở lại Berkeley sau gần 20 tắt ! Những tờ giấy vệ sinh cứ thản cư tại thành phố nhỏ Pittsburg thuộc tôi tại bệnh viện. Bên cạnh những sốt thiếu nữ và đang theo học những năm
Tnăm chưa tái ngộ. Thành phố nhiên xè xè chạy ra khỏi cái hộp máy tiểu bang Cali này mà vợ chồng đã sắng lo toan giúp đỡ ấy, mọi người còn cuối tại giảng đường đại học cùng tên
nhỏ vẫn im lìm giấu mặt với dáng vẻ tự động và nằm gọn trong lòng bàn từng ngày đối diện, cùng biết bao an ủi, và động viên tinh thần cho vợ của thành phố Berkeley mà cháu đã
cổ kính muôn thuở ,trong khi những tay nhân thế ! (những phát minh này những ân tình mà chúng tôi đã thọ ơn tôi trước những lời cảnh báo của Bác được khai sinh trong hoàn cảnh khó
hàng mộc lan và hoa anh đào lại thích phải đợi đến vài năm sau đó mới được từ những ân nhân có tấm lòng vàng sỹ và y tá về việc sinh nở sẽ khó khăn khăn phức tạp đầy thử thách từ gia
đua nhau khoe sắc suốt ngày .Trời xử dụng đại trà trong các bệnh viện, không thuộc về ruột thịt. Kỷ niệm đối với một thai phụ trong tình trạng đình.
thật nhạt nắng cùng gió về mát dịu, khách sạn và công sở toàn nước Mỹ!) không thể nào quên với 6 tháng đầu bệnh tim nghiêm trọng. Trong thành Mỗi lần nhìn bóng dáng cháu xuất hiện
cảnh vật êm đềm và thanh bình biết _Cảm giác ngạc nhiên xen lẫn lòng đầy lạ lẫm ấy. Chúng tôi còn nhớ rõ… ý, và dựa trên Thánh Ý Chúa cùng cùng các anh chị trong những buổi
bao, nhưng sao trong lòng lữ khách thán phục vô cùng trước những tiện “Gia đình nhỏ chúng tôi đặt chân luật của Giáo hội Công Giáo, các vị tiệc gia đình vào cuối tuần, hay trong
hôm nay lại dâng lên nhiều xôn xao nghi tân tiến thần kỳ ấy, hệt như cậu đến Hoa Kỳ vào những ngày đầu tết ân nhân và người thân của chúng tôi, những ngày hội lễ tại trường học, để
kỳ lạ ?! học trò năm xưa mới tuổi lên tám lên Dương lịch năm 1993 theo chương ai ai cũng muốn bảo vệ mạng sống tham dự cùng chia vui các thành quả
mười vẫn thường mơ về chiếc thảm của thai nhi đang tượng hình trong
Hai mươi năm quay lại, sau những thần biết bay hay cây đèn thần của trình HO đặc biệt, xuất cảnh cấp kỳ bụng mẹ. Cuối cùng, với sự thành học vấn của cháu, vợ chồng tôi không
giây phút căng thẳng gò mình bên tay Aladin từ trong phim thần thoại… dành cho những gia đình có thân nhân tâm cầu nguyện của mọi người, hiệp thể nào quên những chuỗi ngày ưu tư
lái trên xa lộ vì quá nhiều traffic, đôi cần chữa bệnh. Chúng tôi đã có mặt ý với Cha Quản nhiệm Đồng Minh thử thách cùng những tháng năm an
chân được thư giãn hơn để thảnh thơi Thế nhưng, có một niềm vui khôn tại Pittsburg nhờ sự bảo trợ tận tình Quang và qua sự quan tâm giúp đỡ rất vui với những ân sủng lớn lao từ Tình
đếm bước trên những con đường nằm tả, cộng với nỗi hân hoan tột cùng đã của Cậu Mợ (bên ngoại), là ông bà ân cần của gia đình Cậu Mợ Trung, Yêu vô biên của Thiên Chúa đã trao
Nguyễn Tiến Trung.
Bé Anne “Ðứa Con của Cộng Ðoàn” cạnh nhau gũi gần với những con dốc rộn rã bùng lên trong tâm khảm của Cô Chú Văn cùng một số người thân tặng, bên cạnh những tấm lòng vàng
cao dốc thấp _ Từng kỷ niệm năm tôi ngay khi vừa đặt chân vào bệnh Và, bệnh nhân ấy chính là người bạn quen trong họ đạo. Mọi sự đã được dạt dào của các vị ân nhân đã biếu
xưa trong những năm tháng đầu mới viện với tin vui tràn trề : đêm qua, đời đã cho tôi 2 đứa con tuổi còn thơ bình an như ý. Tạ ơn Chúa đã mang không cho vợ chồng trong những lần
định cư trên đất khách lại thi nhau người bạn đời của tôi đã hạ sinh một dại. Nàng đã được các bác sỹ xuất sắc các ân nhân đến với chúng tôi, các vị giúp đỡ…
kéo về _lẽo đẽo bám chặt chân người cháu gái trong tình trạng “mẹ tròn và một ê kíp y tá giầu kinh nghiệm ấy đã thật sự là những vị cứu tinh đầu Trong niềm vui chứa chan ấy, chúng
lữ thứ… con vuông”, và cả hai đã bình an vô giải phẫu thay valve tim trong suốt tiên cho vợ chồng và cô gái út của tôi tôi rất hãnh diện khi gọi đùa cháu là
sự !!! Nỗi lo canh cánh bên lòng của hơn 8 tiếng đồng hồ tại bệnh viện
Năm ấy trời đang mừng Xuân Giáp cả hai vợ chồng cùng nơm nớp trong Mt. Diablo Hospital. Sau 6 tháng đầu trong suốt những tháng ngày gian nan “đứa con của cộng đoàn”…
Tuất (1994), tôi đến Berkeley để đón suốt 9 tháng dài trĩu nặng vừa qua đã tịnh dưỡng tại nhà, vợ lẫn chồng vẫn khó khăn ban đầu … Lương Tất Đạt
chào cô gái út vừa ra đời đêm trước tại chính thức được “giải tỏa” bằng một còn ăn không ngồi rồi, ngại tiếp xúc
một bệnh viện lớn trong thành phố. phép lạ từ hồng ân Thiên Chúa đã trao với những người bản xứ vì vốn liếng
Sau bốn mươi phút hơn trên xa lộ, xe ban… bởi vì, lời chẩn đoán cùng sự tiếng Anh còn “nghèo” lắm. Chồng
rẽ vào phố thị. Nhìn những hàng cây cảnh báo của nhóm bác sỹ và y tá tại lại chưa biết lái xe vì khó tìm “gia sư”
anh đào rợp một mầu đỏ thắm với lá bệnh viện Martinez trước đó cho biết để nhờ chỉ dạy. Hoàn cảnh sống của
đơn, lá kép xanh mướt_ xen kẽ cùng về tuổi tác của thai phụ quá ba mươi chúng tôi rõ chẳng khác nào người
những hàng hoa mộc lan rực mầu có thể sanh con nhiễm bệnh down câm, điếc và què quặt, thật nản lòng
trắng tinh lẫn sắc vàng và hồng nhạt syndrom với tỷ lệ 50/50 …đã không ! Giữa lúc buồn nản ấy, nàng lại tình
với những cánh hoa xinh xinh hệt như thành sự thật! Sức khỏe, tinh thần và nghi đang “cấn” thai ?! Tin vui mà
những búp sen nhỏ xòe rộng miệng cơ thể hình thành của cháu thật hoàn sao nghe não lòng lẫn hoang mang
_ đang nối đuôi nhau trải dài hai bên hảo… đến tột độ ? Chuyện phụ nữ tế nhị này
con lộ hướng về bệnh viện Alta Bates, biết thổ lộ cùng ai để cậy nhờ cố vấn
mà tâm trạng tôi đang rối bời lo lắng Ngồi bên cạnh giường bệnh của vợ và giúp đỡ ? Trong nỗi lo và sợ hãi
xen lẫn những cảm xúc ngơ ngác, hiền đang dưỡng sức, chúng tôi nhìn tràn ngập ấy, chúng tôi chỉ còn biết
lẫn ngốc nghếch của một người nhà nhau mừng mừng tủi tủi, đôi mắt cả cậy trông vào Ơn Chúa mà thôi…
quê vừa lên tỉnh; mắt choáng ngợp hai đều ngấn đầy lệ hạnh phúc. Bên
trước những phương tiện văn minh cạnh hài nhi còn đang say nồng giấc Và quả thật, qua niềm tin, Thiên Chúa
hiện đại mà người bản xứ đang xử ngủ,là một khoảng trống không gian đã trả lời, Ngài đã gánh đi những nỗi
dụng trong bệnh viện. Nào những vòi và thời gian thật thư thả cùng yên lo ngàn cân đang oằn xuống đôi vai
nước rửa tay, rửa mặt trong restroom tĩnh, chúng tôi đã bắt đầu miên man và tâm hồn chúng tôi. Trong Tình
tự động “on” rồi “off” mà con người ôn lại những chặng đường khó khăn Yêu của Chúa, các ân nhân đã xuất Ông Bà Lương Tất Ðạt, Bà Nguyễn Thị Tâm và Anne
CỘNG Ð OÀN NỮ VƯƠNG M ÂN CÔI — CHIA SẺ CẢM TƯỞNG CỘNG Ð OÀN NỮ VƯƠNG M ÂN CÔI — CHIA SẺ CẢM TƯỞNG
81 82