Page 12 - HPDTVNCHANKY
P. 12
kế hoạch tổ chức Quốc Dân Đại Hội. Mặt khác, chúng khơi dậy lòng đố kỵ và tự ái trong
Tổ Chức An Việt, và mua chuộc báo chí tung những lời đồn đãi, tạo sự ngờ vực trong
quần chúng. Áp lực nặng nề này khiến Triết Gia Lương Kim Định lo ngại Quốc Dân Đại
Hội bất thành, lòng dân thêm tan rã, phải dằn lòng tự quyết định giải tán Ban Thường
Vụ, với lý do: “Vì quá nhiều người tham dự, nên phải mở ra thêm nhiều văn phòng liên
lạc tại khắp nơi, chứ không tập trung về một cơ quan như trước”.
Nhìn thấy được nguy cơ đang bị phân hóa, lọt vào âm mưu của kẻ địch sẽ bị ngoại vây,
nội loạn, chịu sự đánh phá nhiều mặt, trên nhiều trận tuyến, và quan trọng nhất, là để
tránh gây mất đoàn kết, làm tổn thương niềm tin của đồng bào, dù đã tốn kém quá
nhiều tâm huyết và tài chính, Ông Đào Minh Quân đành phải tuân hành chỉ thị, ngưng
mọi hoạt động bên ngoài, nhưng âm thầm củng cố Phong Trào VNTDC, gầy dựng cho
thế hệ trẻ kế tiếp, tạo thêm tiềm lực, để đương đầu với tình thế khi cần.
Đầu năm 1990 tình hình thêm khẩn trương, nhiều lực lượng trong quốc nội ra mặt đấu
tranh, kêu gọi toàn bộ thành phần kháng chiến Nam bộ đang uất hận vì bị CS lừa bịp,
vắt chanh bỏ vỏ, cùng tham gia đòi Tự Do, Dân Chủ và Nhân quyền. CS liền tăng
cường bắt bớ và đàn áp. Ban Tư Tưởng Văn Hóa Trung Ương CSVN phải cho lưu hành
tập tài liệu nội bộ có tên “Hoạt Động Của Một Số Thế Lực Thù Địch Và Chống Đối’’ để
cảnh giác toàn đảng. Nhưng thành phần lãnh đạo trong Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam
trước đây, như Hoàng Minh Chính, Tạ Bá Tòng, Hồ Hiếu, Nguyễn Văn Trí, đặc biệt là
Nguyễn Hộ, một thành viên chủ chốt của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (MTGPMN) đã
thức tỉnh, nhận ra họ đã bị lừa gạt làm công cụ chiếm miền Nam, rồi bị cho “ngồi chơi
xơi nước”, nên rất bất mãn với chế độ bất công và bất xứng của CS Bắc Việt, nên đã
cùng những người miền Nam từng theo CS tập kết ra Bắc, đứng ra thành lập Câu Lạc
Bộ Kháng Chiến, để gầy dựng lại tư thế chính trị. Vì không muốn đơn độc, nên họ rất
muốn liên kết với hải ngoại, khi được tin CPQGVNLT manh nha thành hình, mong tạo
được sức mạnh liên thủ trong ngoài, để qua đó, đòi quyền tự trị miền Nam, như sự hứa
hẹn của CS Bắc Việt trước năm 1966. Nhưng nay Bắc Bộ Phủ đã nuốt lời và còn dùng
thủ đoạn vắt chanh bỏ vỏ, tìm cách bắt bớ, tiêu trừ vây cánh của MTGPMN, nên
Nguyễn Hộ chính thức ly khai đảng CS, bỏ Sài Gòn, lánh về Sông Bé, để thành lập Liên
Minh Các Lực Lượng Dân Chủ ngày 21.03.1990. Nắm lấy cơ hội này, Phong Trào
VNTDC quyết định phổ biến Thông Cáo số một, do Ông Đào Minh Quân, Chủ Tịch Ban
Chấp Hành Trung Ương, đại diện tuyên đọc ngày 30.04.1990, để công khai hóa hoạt
động và chính thức đề ra giải pháp Tổng Tuyển Cử tại Việt Nam. Cùng ngày, các thành
viên trong Phong Trào VNTDC đã tích cực hỗ trợ cho cộng đồng Nam Cali rầm rộ xuống
đường, biểu dương khí thế chống Cộng của người Việt tại hải ngoại, hòa chung với làn
sóng đấu tranh chống Cộng của đồng bào trong quốc nội. Lần đầu tiên, sau mười lăm
năm (15) lưu vong, một cuộc tập họp trên ba ngàn (3,000) người Việt tại Nam
California trong ngày Quốc hận, thể hiện tinh thần chống Cộng quyết liệt.
Nhiều hội đoàn lực lượng người Việt tại hải ngoại rầm rộ biểu tình, tuần hành, đọc
những bản tuyên ngôn, tuyên cáo chống Cộng nẩy lửa. Bọn CS rất nao núng, dồn hết
mọi nỗ lực để đưa ra một chiến dịch Quốc Tế Vận qui mô, bằng cách nộp hồ sơ tại cơ
Hiến Pháp Đệ III VNCH TRANG 12 / 81