Chiều cách ly nghe tiếng hát Khánh Hà chiều trong khu cách ly con bò già nhai cỏ úa cành cây trơ nhánh buồn thiu sợi dây văng chia đôi bờ phong tỏa rụng chiều giọng hát run “đôi mắt em rất buồn … vàng câu tình cũ xin gởi cho đời…” (*) 75