Page 47 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 47
Bất kỳ hình ảnh nào quê nhà trong ký ức,
sẽ chôn vùi dưới hình ảnh hàng ngày.
Bất chợt chiêm bao thấy lại,
ngỡ ngàng
thức giấc
hỏi han tình nghĩa
Nói rằng nhớ nhung sao lại thờ ơ !
Một người lưu vong mang bệnh động kinh,
sùi bọt mép,
khi quê hương ngã xuống co giật,
nhắm mắt không thấy ngày mai,
bất tỉnh cho quên sống thực.
Nói rằng lưu vong sao chẳng làm gì cứu quê mình !
Một người lưu vong mang bệnh động kinh,
suy nghĩ
rồi suy nghĩ.
Cặm cụi gói ghém chữ
gửi lên lưới mây.
Ước mơ
truy cập
tải xuống
mưa thấm về quê cũ,
tưới mát tâm tư trí tuệ
cho một ngày, biết chừng đâu, mai sau.
Đó là những khoảnh khắc
sùi bọt mép, bất tỉnh, co giật chân tay.