Page 97 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 97

Trời ơi, sung sướng quá.
                                                   Không nhớ từ lúc nào,
                                                              bỗng dưng.
                                                  tất cả vỡ ra từng mảnh,

                              trôi dạt, cuốn hút đến những nơi không ngờ.
                                                   Câu chuyện đời người,
                                                               mỗi người,
                                         thích thú nhưng không thích lắm.


                                                      Quá khứ sở hữu tôi
                                                 như tôi sở hữu sáng tác.
                                           Nghe bầy chim hót trong lỗ tai,
                                                              tôi làm thơ.
                                   Trí nhớ mở cửa bước vào tưởng tượng,

                                   mang theo tha thiết lù mù ánh đèn dầu.
                                                   Quơ tay gạt lưới nhện,
                                                                 phủi bụi.
                              Đây rồi, tìm được tâm tình lộm cộm râm ran.

                      Đàng kia, vài ý tưởng mốc meo cựa mình mấp máy.
                                                                 Lại đây.
                                         Ai mà ngờ, còn có thể thấy nhau.

        Trăn trở chưa muốn thức dậy.
        Bầy chim núp sẵn trong lỗ tai,

        hót du dương.
        Rủ tâm tư hình ảnh tình cờ.
        Đột nhiên,
        rớt xuống.

        Tôi đang ở Houston, không phải Nha Trang.
   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102