Page 58 - BaoXuan2017-dosila
P. 58
Không Đoán Được
lykhách
Đứng lên em sau mỗi lần ngã xuống
Đừng đắm hồn trong lầy lội nhân sinh
Đường nhân gian muôn vạn nẻo chênh vênh
Sẽ còn ngã trong tội tình… nhiều lần nữa...
Em thấy không mặt trời lên mỗi bữa
Ngày chân đi, đêm hãy nghỉ ngơi lòng
Có bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Hãy sống với những điều không thể đổi
Hãy về nhà nếu chân em thấm mỏi
Tìm trong tim riêng một cõi đi về
Để những khi giữa lỡ bước ê chề
Em vẫn có một nơi về cười khóc
Nào ai thoát mấy đoạn đời lao nhọc
Phải đứng lên mà leo dốc phận người
Sẵn trong ta có nước mắt, nụ cười
Nhớ lúc tủi, lúc vui tươi dùng đến
Muôn con tàu cũng sẽ về tới bến Nắng rồi lên như em rồi khô lệ
Ngút ngàn nào cũng có hạn thênh thênh Trời xanh mây lòng rồi sẽ vui tươi
Em chọn chưa giữa nỗi nhớ niềm quên Một kiếp thôi, phải yêu lấy cuộc đời
Một ý sống để gọi tên từng khát vọng? Phù vân lắm đời mau trôi em ạ
Em biết đấy trời cao đất rộng Em hãy nhớ lòng Trời chờ muôn ngả
Cõi nhân sinh có lắm nẻo mênh mông Phút hồi tâm lòng gỗ đá phân vân
Hãy giữ trong em nguyên vẹn một tấm lòng Tay tình yêu giang đâu đấy rất gần
Yêu cả thảy nhưng không cần cả thảy Hãy giữ lấy và chẳng cần chi khác
Mỗi lần ngã là lần cần đứng dậy Em sẽ thấy bao tâm tình thất lạc
Đưa hồn em qua khỏi một vũng lầy Bao ước mơ, bao tan nát khổ sầu...
Em thấy không mưa khóc tự ngàn mây Đến rồi đi như những chuyện trước sau
Vì sao thế? vì có ngày phải thế Chuyện sau trước, trước sau ai đoán được?
56 Xuân Yêu Thương