Page 16 - Bat Song Cam Xuc
P. 16

Trường Kinh doanh Stanford nổi tiếng về các khóa học tài chính, kinh tế, quản trị và
  thống kê, song lớp học phổ biến nhất của chương trình MBA lại là lớp Kỹ năng gắn kết cá
  nhân, tuy mọi người ở đây đều gọi đó là lớp “bày tỏ tâm tư”. Khi Ori còn học năm nhất của

  chương trình MBA tại trường, anh đã ấn tượng với những nhóm theo học lớp này.


      Một lớp học điển hình của Stanford được tổ chức trong một thính phòng nhỏ với không
  khí trang nghiêm. Ngày đầu tiên, các giáo sư đã đề cập ngay đến nội dung tương đương nửa
  cuốn giáo trình. Các sinh viên khi đến lớp đều phải đọc trước nhiều tài liệu có liên quan.
  Giáo sư còn đưa ra hàng loạt câu hỏi hóc búa đòi hỏi tư duy sâu theo kiểu Socrat. Đây là

  cách làm phổ biến được thiết kế để giáo dục và rèn luyện kỹ năng cho sinh viên, giúp họ
  chuẩn bị tinh thần cho những quyết định quan trọng sau này khi hòa nhập vào môi trường
  kinh doanh quốc tế.


      Sau năm đầu tiên với những kiểu lớp học tương tự,


      Ori bắt đầu tham gia lớp “bày tỏ tâm tư”. Các nhóm sinh viên tập họp tại một phòng học
  nhỏ. Bàn được đẩy sát vào tường, còn 30 chiếc ghế được xếp thành vòng tròn. Một người

  đàn ông trung niên bước vào và tự giới thiệu: “Tôi là người hướng dẫn của các bạn”, rồi ngồi
  xuống ghế. Các sinh viên lẳng lặng làm theo.


      Mọi ánh mắt đổ dồn về phía ông chờ đợi, nhưng ông cố tình im lặng. Thế là các sinh
  viên chủ động khơi mào cuộc đối thoại, dù họ chưa hề có kế hoạch trước và cũng chẳng có
  một đề tài nào cụ thể. Sự hỗn độn và thiếu kiểm soát là những gì chúng ta có thể hình dung
  về không khí buổi học đầu tiên.


      Cuối cùng, người hướng dẫn cũng tiết lộ bí mật của chương trình “bày tỏ tâm tư” này: đó

  là chia sẻ cảm xúc của bạn với nhóm - “tại đây và ngay lúc này”. Dù các sinh viên ở đây
  từng lăn lộn trong thương trường với vai trò là những nhà tư vấn hoặc những nhà đầu tư kỳ
  cựu, nhưng việc nói ra những điều như vậy với họ thật không mấy dễ dàng.


      Trong những tuần tiếp theo, mọi người trong nhóm lần lượt cố gắng bày tỏ cảm xúc của
  mình. Do tính chất nhạy cảm nên mọi người thỏa thuận rằng nội dung cuộc trò chuyện sẽ

  được bảo mật tuyệt đối. Đến tuần thứ tư, điều kỳ diệu đã xảy ra. Các thành viên bắt đầu chia
  sẻ những chuyện mà họ chưa từng kể với ai - cảm giác khi mất đi vị hôn thê/hôn phu, đấu
  tranh với chứng rối loạn ăn uống, thậm chí cuộc chiến chống lại căn bệnh ung thư… Nói
  cách khác, mọi người mở lòng với nhau và không ngần ngại thể hiện con người thật nhất
  của mình, sẵn sàng phá bỏ những bức tường ngăn cách vốn giam giữ họ trong nỗi sợ hãi,

  cảm giác đau đớn và sự yếu đuối. Điều khiến họ ngạc nhiên chính là việc bày tỏ tâm tư đã
  mang mọi người đến gần nhau hơn, tin tưởng nhau hơn.


      Việc thiết lập quan hệ thông qua giao tiếp được phân chia thành năm cấp độ: chào hỏi
  xã giao, trao đổi thông tin, tìm hiểu quan điểm, sẻ chia cảm xúc và gắn kết mật thiết. Ba cấp

  độ đầu được coi là cấp độ giao tiếp và hai cấp độ sau là gắn kết.

      Ở cấp độ thứ nhất, những câu nói xã giao như “Chào anh/chị” hay “Trời hôm nay nóng
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21