Page 23 - Bat Song Cam Xuc
P. 23

lần như vậy, những cuộc tương tác ngẫu nhiên này có thể dẫn đến một mối quan hệ lâu dài.


      Tuy nhiên, kiểu tương tác này đang dần ít đi, bởi con người đang sống trong thời đại mà
  tất cả đều bị cuốn theo vòng quay vội vã của công việc, khiến chúng ta có xu hướng tiết
  giảm các hoạt động tương tác trong giao tiếp. Chúng ta luôn được khuyến khích tối đa hóa

  hiệu quả: viết e-mail thay vì gọi điện thoại, họp trực tuyến thay vì cùng gặp nhau trong
  phòng, đi thẳng vào vấn đề cốt lõi mà không lãng phí thời gian cho các vấn đề không liên
  quan… Trên thực tế, chính những cuộc đối thoại hoặc tương tác không định trước lại ẩn
  chứa một sức mạnh lớn lao - chúng tạo ra chất keo gắn kết, cho phép hình thành những

  mối quan hệ thân thiết và các tương tác gần gũi hơn giữa mọi người với nhau.

      Để hiểu rõ hơn, chúng ta hãy quan sát những phát hiện của hai giáo sư Julien Mirivel

  và Karen Tracy ở Đại học Colorado về ảnh hưởng của các cuộc trao đổi bên lề buổi họp
  trong các doanh nghiệp. Các giáo sư đã đặt máy quay phim trong phòng họp của một công
  ty, nơi diễn ra cuộc họp giao ban hàng tuần của lãnh đạo với các trưởng bộ phận. Và họ cảm

  thấy bất ngờ về cảnh quay trước khi cuộc họp bắt đầu. Hãy xem hai đoạn đối thoại được
  trích ra:


      Josh: Tối qua cậu ngủ được chứ?


      Joe: Cũng chợp mắt được một lát.


      Heather: Em bé sinh chưa, Joe? [Joe gật] Bé trai hay bé gái?


      Joe: Bé trai.


      Mới nghe qua thì đây có vẻ như là một cuộc tán gẫu bình thường. Heather và Josh (sếp)
  biết Joe mất ngủ vì vừa có em bé. Nhưng sau đó, khi Joe kể lại ngày con chào đời, các đồng
  nghiệp khác trong phòng cũng hào hứng hỏi han. Khi nhìn vào đoạn hội thoại bên dưới,
  liệu bạn có thể nhận ra những khoảnh khắc mà cuộc trò chuyện đã tạo nên sợi dây gắn kết
  mọi người không?


      Joe: Tôi bay về vào tối thứ Sáu và đến bệnh viện luôn. Tối hôm sau Andy [vợ Joe] sinh.


      Josh: Cô ấy tự lái xe đến bệnh viện ư?


      Joe: Không, cô ấy nhờ bạn đưa đi.


      Amy: Ra thế!


      Joe: Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng lúc cô ấy đến bệnh viện thì tôi còn đang
  trên máy bay. Khi xuống sân bay, tôi nhận được tin nhắn họ đang trên đường đến bệnh

  viện. Tôi lao xe đi với tốc độ 140 km/giờ. May thay, tôi đến vừa kịp lúc, mọi chuyện vẫn ổn.
  Ngày hôm sau, chúng tôi trở về nhà, và lúc đó tôi lại bị phạt vì chạy quá tốc độ.


      Mọi người bật cười.
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28