Page 15 - tmp_Neat
P. 15
15
thơ Thứ Hai l 29/4/2024
Ký ức về hoa
Đã gần nửa thế kỷ trôi qua sau ngày Giải lục bình
phóng miền Nam, thống nhất đất nước, vị thế
của chúng ta hôm nay đã có những bước tiến Nguyễn Hồng Vinh
dài trên con đường phát triển. Nhưng xem ra,
so sánh với những mất mát, hy sinh của các Tôi lại về đất Chín Rồng qua Vàm Cỏ
thế hệ đi trước mới thấy còn quá nhiều việc Bồi hồi ngắm mãi Lục bình trôi
phải làm, phải chạy đua với thời gian. Tôi nhớ
như in câu chuyện của bà Nguyễn Thị Lắm, Hoa tím bập bềnh triền sông tắp
Phó Trưởng ban Liên lạc Cựu chiến binh Đoàn Đêm nào che pháo sáng rực trời!
962 Bến Tre. Người chồng là bộ đội địa
phương trong kháng chiến chống Mỹ nhưng Bám lục bình đoàn quân vượt sông
nay mắc phải căn bệnh hiểm nghèo, đi lại khó
khăn nên mọi việc trong gia đình một tay bà Em đưa tôi vào hầm bí mật
Lắm đảm trách. Dịp kỷ niệm “50 năm mở Tấm khăn rằn như tín hiệu thiêng
đường Hồ Chí Minh trên biển”, Bộ Tư lệnh Hải Dẫn đồng đội tôi công đồn, diệt giặc
quân đã trao tặng gia đình một số tiền để sửa Ráng nắng chiều
sang lại căn nhà tuềnh toàng, thông thống cửa
trước cửa sau, bà Lắm đã nhận số kinh phí trên Đầu xuân chợ quê tấp nập Đinh Xuân Bình
nhưng xin phép sử dụng số tiền đó để tu sửa Nhận ra em dáng vẻ năm nào
căn nhà cho một nữ đồng đội giờ này vẫn một Nay tất bật chuyển hàng vào chợ
thân một mình khi đã dành cả tuổi xuân cho Những giỏ chứa đồ nhè nhẹ, xinh xinh Anh về nơi phố cũ tìm em
cuộc kháng chiến cứu nước. Hỏi chuyện, bà Tìm những dư âm của một thời tuổi trẻ
chỉ cười hiền lành bảo, mình được vậy so với Một mình anh thẫn thờ lặng lẽ
đồng đội là hạnh phúc lắm rồi. Có ai ngờ từ cọng lục bình
Rồi dịp thông tuyến đường Hồ Chí Minh Cắt về phơi khô mươi ngày có lẻ Giữa dòng đời phố thị bon chen
đoạn nối vào TP Kon Tum, tôi bần thần mãi mà Đèn sáng thâu đêm, cả nhà đan bện
không định hình nổi nơi ở của Đại úy A Ngớ, Góc phố này anh đã đứng chờ em
nguyên Thị đội phó Kon Tum, Tiểu đoàn Kịp sớm mai đến chợ giao hàng Con đường xưa mình đã từng hò hẹn
trưởng Tiểu đoàn 304 bộ đội địa phương. Tên
tuổi ông từng là nỗi kinh hoàng đối với các sư Cực nhọc ngày đêm chẳng quản gian nan Rặng cây xanh ôm ấp nhiều kỷ niệm
đoàn 22, 23 và các trung đoàn 42, 47 của ngụy Gặp mưa bất ngờ trắng tay chốc lát Những tháng năm chất chứa niềm yêu
quân Sài Gòn. Khi thực hiện dự án, gần 1ha
trồng cà phê của ông trong diện giải phóng Tóc bạc sớm - màu thời gian dầu dãi Anh bước đi trong ráng nắng chiều
mặt bằng nên chỉ còn khoảng 20m2 ở phía Nhưng nụ cười vẫn nở trên môi
sau. Hỏi thăm qua điện thoại, ông nói, tính sẽ Tìm bóng em dưới tán bằng lăng tím
xây cái cửa hàng cho cậu con trai chưa có việc Hình o du kích năm xưa đọng mãi trong tôi Chúng mình như đôi chim chiền chiện
làm, nhưng khổ nỗi còn… kẹt kinh phí. Đúng Giang cánh mềm mê mải chở mùa Xuân
là “súng gươm vứt bỏ, lại hiền như xưa”, nhưng Cùng với khóm hoa lục bình Vàm Cỏ
ít người biết rằng ông A Ngớ giờ không còn Đã cứu cả đồng đội tôi thời đó
họ hàng, thân thích bởi cả làng ông sống trên Để có hôm nay, hạnh phúc đến bất ngờ!... Mình đã đi qua những tháng những năm
dãy Trường Sơn đã bị bom đạn của quân thù Qua lối nhỏ mưa giăng mờ ảo
“xóa sổ" ngày kháng chiến, từ khi ông còn là Vàm Cỏ, tháng 4/2023 Vẫn tím biếc những cánh hoa thạch thảo
chú bé, làm giao liên cho bộ đội… Tìm yêu thương, tím cả đợi chờ
Không chỉ có những trường hợp cụ thể
như tôi đã từng biết, chắc chắn còn không ít
người con trên khắp mọi nẻo đường của Tổ Câu chuyện Cuộc đời còn những ngã rẽ bất ngờ
quốc đã tự nguyện hy sinh, cống hiến lợi ích Cánh thiên di bay theo phương trời lạ
bản thân vì mục tiêu độc lập, tự do và no ấm Để lại đơn côi lặng thầm nỗi nhớ
của dân tộc, cả trong thời chiến và thời bình thángTư
mà không chút mảy may cân nhắc thiệt hơn. Thương sắc màu biền biệt tím cô liêu
Họ mãi là những anh hùng gắn với huyền Lê Thị Kim Thanh
thoại của một thời máu lửa trên dọc mảnh đất Để hôm nay, anh tìm em….
mang hình chữ S này. Họ chính là những Biết kể lể điều gì với tháng tư đây trong ráng nắng chiều!
mảnh ghép làm nên thắng lợi hoàn toàn của Dằng dặc nhớ để thêm lần lỗi hẹn
cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân
năm 1975, để nước Việt Nam ta bước vào kỷ Không ai đợi vẫn e chừng sợ muộn
nguyên mới, kỷ nguyên của độc lập, tự do, Điêu ngoa chi, chẳng giấu nổi thật thà. Nợ...
thống nhất đất nước.
“Đất nước trọn niềm vui” nhưng điều đó Lừng khừng vậy, tháng tư vẫn ùa về
mới chỉ chuẩn xác với một giai đoạn lịch sử. Thụy Du
Trách nhiệm của các thế hệ hôm nay và ngày Hàng sấu già ngượng ngùng thay áo Ta còn nợ nhau, hỡi người thương?
mai là phải tiếp tục phát huy, phát triển sức Trút tiếng thở dài Thạch Sùng khẽ bảo
mạnh của dân tộc trên một tầng cao mới, tạo Tiếc nuối ư ... rồi cũng hết đêm dài. Nợ thương, nợ nhớ, nợ chung đường...
nên những thắng lợi mới. Con đường đó dù có Nợ câu duyên phận chưa tròn nợ
không ít khó khăn, thách thức nhưng trí tuệ và Nợ vấn nợ vương suốt canh trường...
bản lĩnh Việt Nam sẽ tiếp thêm sức mạnh, Biết kể lể điều gì với tháng tư đây
niềm tin để chúng ta bước tới để làm nên Mắt ngại chạm nhau sau những cơn ấm lạnh
những Đại thắng mùa Xuân trong sự nghiệp Lộc biếc xanh bên lá rơi xào xạc Ta còn nợ nhau gì nữa không?
xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, cụ thể hóa mục Chờ cơn mưa gột rửa nỗi nghi ngờ. Mà sao ra ngóng lại vào trông
tiêu Đại hội lần thứ XIII của Đảng đã nêu trong Chân trời biền biệt mơ cánh nhạn
Nghị quyết. Đó là đến năm 2025, kỷ niệm 50 Biết đến khi nao báo thiệp hồng...
năm giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống Chiếc ổ bỏ không, đôi sẻ nhỏ chưa về
nhất đất nước, Việt Nam là nước đang phát Gầy tong teo phố dài ... cơn gió lẻ
triển, có công nghiệp theo hướng hiện đại, Hoang mang không ... tháng tư ơi - nghe kể Nợ có thế thôi, nợ thế thôi.
vượt qua mức thu nhập trung bình thấp; và Nợ duyên, nợ kiếp, nợ chung đôi...
đến năm 2045, kỷ niệm 100 năm thành lập Bởi bắt đầu ... bằng ngày cá cợt đùa. Này người, có nhớ ta còn nợ?
nước, Việt Nam sẽ trở thành quốc gia phát
triển, người dân có mức thu nhập cao. Hay đã quên đi, nợ hết rồi...
“Nước non này ngàn năm, hùng thiêng tiếp
bước cha ông/ Trên con đường đi tới, sáng soi
với bao niềm tin… Viết lên trang sử vàng chói…
Rạng rỡ Việt Nam!”.
Hoàng Thu Vân