Page 267 - Con duong xuat duong cua TBT Tran Phu
P. 267

hết vali, cặp để chạy cho dễ. Các anh vừa ra khỏi xóm Pồ Hển
            thì gặp Lê Duy Điếm quay trở lại cho biết đã tìm ra đường. Các

            anh rảo bước đi theo Điếm, nhưng mới đi được một quãng thì
            thấy ở đằng xa một toán lính đang đi lại. Mọi người quẳng hết
            cặp, vali lại chạy băng qua cánh đồng, vượt đồi Phổ Xíu Lẻng
            tới bờ sông nhảy xuống nước lội sang bờ bên kia. Tới chỗ nước
            sâu gần lút cổ thì gặp đò của trạm liên lạc ở bến đò Nà Sáo Tù
            bên bờ Bắc sông Bắc Luân sang đón. Tám người nhanh chân
            chạy trước được đưa lên đò qua biên giới an toàn, Tôn Quang

            Phiệt và Hoàng Tùng chạy chậm, chưa kịp tới bờ sông thị bị
            lính biên phòng của Pháp bắt. Như vậy, khoảng 5 giờ chiều
            17/7/1926 tám người của đoàn xuất dương, trong đó Trần Phú
            đã vượt biên giới an toàn tới trạm liên lạc của Tổng bộ tại bến
            đò Nà Sáo Tù bên bờ Bắc sông Bắc Luân, một con sông biên
            giới, bên này là Móng Cái đất Việt Nam, bên kia là Đông Hưng
            đất Trung Quốc.

               Chủ nhân ngôi nhà tranh nhỏ, nơi làm trạm liên lạc của
            Tổng bộ, là gia đình ông Đỗ Phát Khang (tức ông Cộc), một
            người  Việt  Nam  yêu  nước  quê  gốc  ở  xã  Xuân  Ninh,  huyện
            Móng Cái. Ông theo gia đình sang Đông Hưng từ năm 16 tuổi,
            năm 1926 ông 57 tuổi. Ông đã tham gia Việt Nam Quang Phục

            Hội và Việt Nam Quang Phục quân của cụ Phan Bội Châu. Từ
            năm 1923, ông được giao phụ trách cửa ngõ liên lạc với trong
            nước ở Đông Hưng. Sau khi Hội Việt Nam Cách mạng Thanh
            niên thành lập, Tổng bộ vẫn sử dụng trạm liên lạc này. Ông
            Cộc cùng gia đình dựng một ngôi nhà tranh nhỏ ở bến đò Nà
            Sáo Tù bên bờ Bắc sông Bắc Luân đối diện với Móng Cái. Để
            có kế sinh nhai và che mắt địch, ông vừa làm thầy lang, thầy
            cúng vừa làm nghề chở đò và câu cá bằng thuyền. Ông nuôi
            một con cộc (tức chim cốc) để nó giúp bắt cá, vì lẽ đó, các đồng
            chí thường qua lại nơi đây gọi ông là ông Cộc. Người chèo đò ra
            giữa sông Bắc Luân đón đoàn là Đỗ Đức Nghiệp con trai cả ông
            Cộc năm đó 21 tuổi. Các đồng chí Lê Hồng Sơn, Hồ Tùng Mậu,


            266
   262   263   264   265   266   267   268   269   270   271   272