Page 271 - Con duong xuat duong cua TBT Tran Phu
P. 271

Trong đoạn đường từ Mũi Ngọc lên Móng Cái, khi đoàn gặp
            phải những điều kiện hết sức khó khăn: trời nắng, đường xa,

            không  có  quán  xá  dọc  đường,  thì  một  quán  nước  hột  é  của
            người Hán đã trở thành điểm dừng chân quý giá. Cảnh tượng
            ấy phản ánh một điều rằng, dù cuộc sống của Nhân dân lúc đó
            đầy khó khăn, nhưng khi cần thiết, họ vẫn luôn sẵn lòng giúp
            đỡ những chiến sĩ cách mạng. Đó chính là tấm lòng của những

            người dân có ý thức sâu sắc về lòng yêu nước, sẵn sàng hy sinh
            vì sự nghiệp đấu tranh giành độc lập cho dân tộc và được đúc
            rút bằng các bài học sau:
               Thứ nhất, nhân dân là nguồn sức mạnh vô hình nhưng
            rất thực tế

               Trong hoàn cảnh đất nước lúc bấy giờ, nơi mà thực dân Pháp

            đang áp bức, bóc lột nhân dân, đời sống của người dân vô cùng
            khó khăn. Tuy nhiên, trong những thời điểm khó khăn nhất,
            nhân dân lại là nguồn sức mạnh vô hình nhưng vô cùng quan
            trọng đối với cuộc cách mạng. Những người dân vô danh, ở các
            làng mạc, thị trấn, hay những nơi xa xôi nhất đều có thể trở
            thành những đồng minh vĩ đại trong công cuộc giành lại độc
            lập cho dân tộc.

               Khi đoàn của đồng chí Trần Phú và các đồng chí lên đường,
            dù  họ  phải  đối  mặt  với  rất  nhiều  khó  khăn  như  thời  tiết
            khắc nghiệt, địa hình hiểm trở, lại phải lẩn tránh sự theo
            dõi của mật thám Pháp, thì chính sự giúp đỡ của nhân dân
            đã giúp đoàn có thể hoàn thành hành trình gian nan. Nhân
            dân không chỉ giúp đỡ về vật chất như cung cấp nước uống,
            thực phẩm, mà đôi khi còn là những sự hỗ trợ về tinh thần
            vô cùng quý báu.

               Chuyến đi từ Mũi Ngọc đến Móng Cái, dù trong điều kiện
            khó khăn, đoàn vẫn nhận được sự tiếp sức từ những người dân
            nghèo, như việc ghé vào một quán bán nước hột é của người
            Hán dọc đường, dù họ không quen biết nhau nhưng lại sẵn sàng


            270
   266   267   268   269   270   271   272   273   274   275   276