Page 22 - Võ nguyên Giáp
P. 22
HAI CUỘC HÔN NHÂN SON SẮT BỞI
“VỢ CHỒNG TƯƠNG KÍNH NHƯ TÂN”
Định mệnh khiến ông phải trải qua “ha
i lần đò” nhưng với mỗi người vợ, vị tướng
tài luôn dành một tình cảm sâu đậm, mộ
t tình yêu son sắc, một trái tim thuỷ chung
và một sự săn sóc tận tâm với bóng hồng vừa là cộng sự, vừa là người đầu gối tay ấp
của mình.
Cuộc hôn nhân đầu của Đại tướng với thiếu nữ xinh xắn Nguyễn Thị Quang Thái. Hai
người quen nhau trên một chuyến tàu, cùng cơ duyên hoạt động cách mạng, tình cảm
lớn dần rồi đi đến một đám cưới “có cả một con heo quay đeo hoa tai đặt trên mâm
đồng”. Cuối năm 1939, anh Giáp được cử đi Trung Quốc hoạt động nhưng không thể
đưa vợ con đi vì con gái còn quá nhỏ. Chị Thái nhẹ nhàng động viên: “Đây là một thời cơ
lớn, trên đã muốn anh thoát ly thì anh nên quyết tâm. Mẹ con em tự lo được mà”. Quả
thực là “một thời cơ lớn” - một định mệnh để hai con người kiệt xuất của hai thế hệ
trùng phùng cùng gặp nhau. Cuộc gặp gỡ sẽ ấy càng trọn vẹn hơn bởi lời khích lệ của
người vợ hiền, để anh thanh niên hai mươi tám tuổi có cơ hội xông pha mà không
vướng bận lương tâm. Thế nhưng, duyên phận hai người quá ngắn ngủi. Chị Thái vào tù
trong quá trình hoạt động Cách mạng rồi mất vì bệnh thương hàn, không kịp gặp con
gái lần cuối. Đến năm 1945, anh Giáp mới biết tin. Anh nghe như sét đánh ngang tai,
không ngờ lần gặp bên Hồ Tây là lần cuối hội ngộ với người kết tóc se tơ. Nỗi đau cùng
tình yêu giờ đây trở thành động lực để vị chỉ huy thêm mạnh mẽ, rắn rỏi hơn bao giờ
hết. 20
“VỢ CHỒNG TƯƠNG KÍNH NHƯ TÂN”
Định mệnh khiến ông phải trải qua “ha
i lần đò” nhưng với mỗi người vợ, vị tướng
tài luôn dành một tình cảm sâu đậm, mộ
t tình yêu son sắc, một trái tim thuỷ chung
và một sự săn sóc tận tâm với bóng hồng vừa là cộng sự, vừa là người đầu gối tay ấp
của mình.
Cuộc hôn nhân đầu của Đại tướng với thiếu nữ xinh xắn Nguyễn Thị Quang Thái. Hai
người quen nhau trên một chuyến tàu, cùng cơ duyên hoạt động cách mạng, tình cảm
lớn dần rồi đi đến một đám cưới “có cả một con heo quay đeo hoa tai đặt trên mâm
đồng”. Cuối năm 1939, anh Giáp được cử đi Trung Quốc hoạt động nhưng không thể
đưa vợ con đi vì con gái còn quá nhỏ. Chị Thái nhẹ nhàng động viên: “Đây là một thời cơ
lớn, trên đã muốn anh thoát ly thì anh nên quyết tâm. Mẹ con em tự lo được mà”. Quả
thực là “một thời cơ lớn” - một định mệnh để hai con người kiệt xuất của hai thế hệ
trùng phùng cùng gặp nhau. Cuộc gặp gỡ sẽ ấy càng trọn vẹn hơn bởi lời khích lệ của
người vợ hiền, để anh thanh niên hai mươi tám tuổi có cơ hội xông pha mà không
vướng bận lương tâm. Thế nhưng, duyên phận hai người quá ngắn ngủi. Chị Thái vào tù
trong quá trình hoạt động Cách mạng rồi mất vì bệnh thương hàn, không kịp gặp con
gái lần cuối. Đến năm 1945, anh Giáp mới biết tin. Anh nghe như sét đánh ngang tai,
không ngờ lần gặp bên Hồ Tây là lần cuối hội ngộ với người kết tóc se tơ. Nỗi đau cùng
tình yêu giờ đây trở thành động lực để vị chỉ huy thêm mạnh mẽ, rắn rỏi hơn bao giờ
hết. 20