Page 58 - demo
P. 58

này làm cho Bà Nội buồn và anh chị em tôi cũng


           rất buồn vì phải xa bà Nội. Khi đó tôi học lớp 6 ở

           trường Trung học Lê Văn Duyệt; anh Ba là người


           đưa đón tôi mỗi ngày; thỉnh thoảng anh cho tôi ghé

           thăm Bà Nội; mặc dù ở nhà bác Ba không phải làm


           việc và được ăn uống ngon hơn ở nhà mình nhưng

           lần nào Bà cũng rơm rớm nước mắt và than thở với


           tôi: “Ở đây buồn lắm, Bà nhớ nhà và muốn về nhà”.

           Lần nào Bà cũng dúi cho tôi vài cái bánh, vài cục

           kẹo; có khi là chiếc xe hơi đồ chơi; chắc bà nhặt


           được, cất giữ rồi gửi đem về cho Chín. Nghĩ lại

           thấy nhớ thương bà Nội nhiều, lúc nào cũng nghĩ


           đến con cháu.

                Sau một thời gian Bà quay trở về nhà nhưng


           sức khoẻ ngày càng yếu dần; bà nằm một chỗ, mọi

           việc đều phải có người phục vụ. Biết Bà thích ăn


           mì nên Má tôi thường nấu mì chỉ thịt bằm cho Bà




           MIỀN KÝ ỨC
                                                                               58
   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63