Page 59 - demo
P. 59
ăn. Khi tôi mang tô mì lên mời Bà ăn; lần nào Bà
cũng nói: “Con thèm thì ăn vài đũa rồi Bà ăn”; vậy
là tôi ăn thiệt luôn. Đúng là trẻ con mà!
Đến một ngày đầu tháng Sáu, Bà Nội ra đi
thầm lặng trong một buổi chiều mưa buồn; cũng
thinh lặng như cuộc đời của Nội vậy. Chắc chắn Bà
Nội của tôi đã được an nghỉ ở chốn vĩnh hằng; có
thể đã trở thành một bà tiên hiền lành, phúc hậu vì
lúc sinh thời Bà đã có một cuộc sống thật khiêm
tốn, giản dị; luôn yêu thương, nhường nhịn mọi
người; Bà không quan tâm đến vật chất, của cải;
chỉ biết chăm lo cho gia đình, người thân.
Nội ơi! Chúng con luôn nhớ đến Nội, Bà là
một tấm gương về Đức hy sinh, nhẫn nhịn và
khiêm nhường để chúng con học tập và noi theo.
Thương Nội nhiều!
Viết xong ngày 8/12/2022
MIỀN KÝ ỨC
59