Page 121 - Poe_TH
P. 121
iết cho Cục Cưng!
PhiênTự Tình Hẹn
ĐÂU VÉ TUỔI THƠ
Không còn là của những ngày hồng phấn
Mắt non xanh, má lúm ngấn đồng tiền
Môi chúm chím cứ giả bộ giận duyên
Đẩy đời tôi vào hết vùng nhật thực
Còn nữa đâu áo ngày nao vẩn mực
Tay trò mềm vuốt cho mượt, phẳng phiu
Chỉ một chiếc vừa cho học, vừa yêu
Hoen chiều nắng nhưng thật nhiều ước nguyện
Nay là chi chút ân tình bay liệng
Sóng nhấp nhô, gió vờn quyện mơ hồ
Tuổi chim di đếm sải cánh hư vô
Tình đời nhẹ bước giang hồ dần mỏi
Nuối mà chi để ngày thêm ngắn ngủi
Cứ thênh thang chờ buổi đưa nhau về
Thời chúng mình hoang tiếc với si mê
Rồi bỏ lại như chưa hề, mấy bận
Còn là chi, ngày đêm mình vô tận
Nghĩa tình nhân không còn giấu nguyền thề
Xin cùng nhau đi cho nốt đam mê
Ngày nhật thực, đêm về nguyệt thực...
* Nắng 23/4/2020
Mục Lục 119