Page 47 - Sinh hoat chi bo T9.cdr
P. 47
phân bổ lại nguồn lực đầu tư, tổ chức lại sản xuất, phát triển hạ tầng phải được
lồng ghép hài hòa với mục tiêu bảo tồn và phát huy giá trị lịch sử - văn hóa truyền
thống. Từng lễ hội, tiếng nói, địa danh, phong tục, nếp sống… không chỉ cần được
bảo tồn trên nguyên tắc tôn trọng sự đa dạng, mà còn phải trở thành “nguồn lực
mềm” đóng góp cho quá trình phát triển bền vững của địa phương mới.
Tuy nhiên, để một chủ trương lớn mang tính “cách mạng” này có thể đi vào
cuộc sống một cách suôn sẻ, thuyết phục và bền vững, truyền thông chính sách
cần phải đi trước một bước - chủ động, kịp thời, sâu sắc và nhân văn. Không thể
chỉ tuyên truyền dựa vào các văn bản hành chính khô cứng hay mệnh lệnh một
chiều, mà phải chạm đến cảm xúc, tình cảm, lý trí và niềm tin của người dân. Cần
lắng nghe, thấu hiểu; cần đối thoại - để đồng hành; cần thuyết phục - để tạo sự
đồng thuận thực chất. Bởi nếu không giữ được “thế trận lòng dân”, thì dù chính
sách có đúng đến đâu cũng có thể gặp lực cản, thậm chí thất bại trong thực tiễn.
Trách nhiệm đó không chỉ thuộc về cấp ủy, chính quyền địa phương, mà
là nhiệm vụ của toàn hệ thống chính trị, đặc biệt là đội ngũ cán bộ, đảng viên,
người có ảnh hưởng, các nhà nghiên cứu, văn nghệ sĩ, nhà giáo, già làng, trưởng
bản, cán bộ hưu trí… - những người có khả năng phân tích, lan tỏa tâm lý tích
cực, phản bác những tư tưởng, quan điểm trái chiều, tâm lý hoài nghi, để từ đó
truyền cảm hứng mạnh mẽ, củng cố niềm tin tới cộng đồng. Mỗi bài viết sâu sắc,
bài phát biểu đúng mạch tâm lý, mỗi hành động truyền thông đúng lúc đều có thể
trở thành chất xúc tác “giải tỏa cảm xúc xã hội”, hóa giải nghi kỵ, khơi thông
nhận thức, củng cố niềm tin.
Sáp nhập tỉnh suy cho cùng không phải là chuyện “giữ hay mất một cái
tên”, mà là một bài toán lớn về phát triển bền vững trong hình thái quản trị mới
của quốc gia. Nếu được thực hiện đúng hướng, bài bản, có lộ trình phù hợp, có
sự tham gia của người dân và dựa trên nguyên tắc “lấy con người làm trung tâm”,
thì đây sẽ là một “cú hích” chiến lược cho cải cách bộ máy, tiết kiệm nguồn lực,
tăng hiệu quả điều hành và mở ra không gian mới cho quê hương phát triển dài
hạn. “Quê hương” được nuôi dưỡng bằng ký ức, được gìn giữ bằng văn hóa, được
phát huy bằng sự tự hào về cội nguồn - thì dù trong địa giới hành chính nào, vẫn
luôn hiện diện trọn vẹn trong trái tim mỗi người; và không một sự thay đổi địa
giới nào có thể xóa nhòa điều thiêng liêng ấy.
Những băn khoăn về nhận thức, cũng như sự hoài nghi về việc sáp nhập tỉnh
thì “mất quê hương”, hay luận điệu “phải chăng sáp nhập tỉnh làm mất quê hương”
đều không đúng, cần loại bỏ. Khi lòng dân đồng thuận, khi bản sắc được giữ gìn bằng
tình yêu và trách nhiệm, thì tên gọi có thể thay đổi - nhưng “quê hương” sẽ còn mãi,
vững bền trong tâm khảm mỗi người và trong kỷ nguyên phát triển mới của đất nước.
(Theo qdnd.vn)
Số 09/2025 – Thông tin Sinh hoạt Chi bộ 45