Page 597 - Truyện thơ Như tôi đã sống - AHLĐ Đại tá Nguyễn Đăng Giáp
P. 597

ANH HÙNG LAO ĐỘNG - ĐẠI TÁ
                   NGUYỄN ĐĂNG GIÁP






                   tình, những niềm yêu thương, tấm lòng nhân ái,

                   kể cả qua ký ức, lại chính là các nền tảng tinh thần,
                   cái động lực để Nguyễn Đăng Giáp làm người

                   hùng trong cuộc sống và viết nên những vần thơ

                   đầy chất hùng tráng. Nói một cách khác và rất
                   logic, Nguyễn Đăng Giáp lao động, đấu tranh,
                   cống hiến như một người anh hùng, vì anh mang

                   trong mình một trái tim đầy tình yêu thương,

                   tình yêu thương trước hết đối với những con
                   người, sự vật gần gũi, cụ thể, để từ đấy đi đến

                   những tình yêu rộng lớn hơn, bao trùm hơn.

                                                *

                                             *       *

                       Trong thơ và trong đời thực, Nguyễn Đăng Giáp
                   thường nhắc đến khái niệm “nốt lặng”: “Khi vui

                   nốt lặng, buồn chờ nốt thăng”. Hiểu một cách đơn
                   giản, thì trong cuộc đời triền miên những lo toan

                   và những dự định, những đấu tranh, lao động vì
                   những mục tiêu cụ thể, người ta nghĩ đến, hay mơ

                   đến, có một lúc nào đấy, tạm từ bỏ tất cả những rối

                   rắm, khó nhọc, dồn ép đó để tâm trí hoàn toàn
                   thảnh thơi, dành cho riêng mình, một cái mình




                    372
   592   593   594   595   596   597   598   599   600   601   602