Page 598 - Truyện thơ Như tôi đã sống - AHLĐ Đại tá Nguyễn Đăng Giáp
P. 598

Đôi điều cảm nhận “Như tôi đã sống”






                  không còn biết gì đến cuộc đời bon chen, gió bụi.

                  Có thể coi đó là một “nốt lặng” trong bản nhạc
                  cuộc đời. Nguyễn Đăng Giáp viết:

                       “Ta là ta dẫu thế thái tang bồng

                       Thắng hay thua chỉ là trò ảo mộng

                       Bỏ dấu hỏi, dấu huyền gửi vào đời nốt lặng

                       Thánh thót tiếng đàn thành bản nhạc ru ta”.
                                                    (Nốt lặng mùa Thu)

                     Thực ra, Nguyễn Đăng Giáp là một người nhạy
                  cảm, cái nhạy cảm của một doanh nhân và cái nhạy

                  cảm của một người thơ. Ở đây, ta không nói đến
                  những gì thuộc về “doanh nhân”, nhưng riêng với

                  người thơ thì nhạy cảm có nghĩa là sự nhận biết,

                  khám phá, để từ đấy là sự xúc cảm rất nhanh, rất
                  thực, đôi khi rất mạnh mẽ với mọi hiện tượng tạm

                  gọi là không còn ở mức bình thường của con người
                  và cuộc sống, dù đó là sự hướng về cái đẹp, cái tốt

                  hay ngược lại. Và theo lẽ thường, cái “ngược lại” này,
                  coi như những mặt tối, mặt ngang trái của cuộc đời

                  lại gây ấn tượng hơn cả với những con người hướng

                  thiện, yêu cái đẹp. Cho nên những “nốt lặng” mà
                  Nguyễn Đăng Giáp có được trong cuộc đời, thường




                                                                        373
   593   594   595   596   597   598   599   600   601   602   603