Page 265 - Người bình thường tử tế
P. 265
cửa mình, vậy lúc họ khó khăn mình chẳng giúp
được. Buồn lắm!
“Hàng xóm mà, mình gặp hằng ngày, mình ở chung
trên cùng một mảnh đất với họ, là phải biết yêu
thương nhau, giúp nhau mà sống thật tốt. có vậy
mới có tình làng nghĩa xóm.”
Cái câu tình làng nghĩa xóm của Chamnan làm tôi
lâng lâng xúc động. Tôi tin rằng, có một tình yêu
thiết và chân thành nhất dành cho đất Việt, đang
từng ngày nhuộm thắm trái tim người đàn ông Thái
Lan này.
Cho đến nay, Chamnan đã dành 27 năm để gắn bó
với quê hương thứ hai này. câu chuyện của người
đàn ông này, không chỉ thú vị vì những quyết định
táo bạo trong sự nghiệp, mà còn bởi tình yêu
thương, sự cống hiến hết mình của anh dành cho
một vùng đất chẳng phải nơi chôn rau cắt rốn.
Có những điều vốn dĩ nhỏ nhoi nhưng vẫn đủ
đầy sự rực rỡ
Lúc chia tay, anh vẫn dặn: “Hay thôi đừng viết gì
về anh, mấy chuyện của anh nó bé tí à.” Nhưng tôi
tin, những nụ hoa dù nhỏ bé li ti, khi chúng ta biết
gom góp lại, vẫn dâng cho đời những mùa bát ngát
hương, và tôi cũng tin, khi bạn đọc cầm trên tay
cuốn sách này, đọc đến bài viết về anh, sẽ biết rằng,
- 265 -