Page 127 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 127
Một người mẹ
Mỗi năm, con trở về mái nhà cũ chỉ một vài lần
Đôi ngày sum họp, dù ngắn ngủi
Cũng đủ thắp sáng ngọn đèn niềm vui đã tắt ngấm trăm ngày
giữa lòng người.
Tháng giêng, hoa nở trắng cả vườn khuya
Nhưng hoa không phải bóng dáng con thường đứng lặng yên
bên khung cửa
Hoa không phải tiếng con chợt gọi cuối đêm dài.
Tiếng gọi của người thân yêu
Sẽ đánh thức sự sống đã ngủ yên trong mẹ.
Năm nay, mẹ lại ngồi đợi con về
Chợt thấy kẻ nghèo khó cũng biết chờ hạnh phúc đến
từ một con đường khác với con đường cơm áo.
Báo Xuân Thanh Niên Tân Mão 2011