Page 131 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 131

Quy Nhơn
                                                      Gửi bạn tôi


            Gửi bạn tôi một chiều nơi lữ quán xa xôi
            Thiếu người bạn thân, ly cà phê tẻ nhạt
            Vài đóa hoa lạnh lẽo cuối phòng.


            Gửi bạn tôi khung cửa sổ nền trời sao
            ngọn đèn khuya những dòng chữ mới

            Vì nỗi buồn không thể xích hai người lại gần nhau trong trí
                                    nhớ, nên mỗi ngày, ở hai nơi cách xa
            mỗi chúng ta đều níu đời vào công việc.


            Công việc của những đời người còn quá ít thời gian
            có lúc đặt chúng ta trước cuộc lựa chọn
            Đôi khi, tiếng khóc của một đứa bé mới ra đời
            giúp chúng tay cầm lấy tao nôi
            như cầm lấy một lý do để sống.


            Cuối cùng, gửi bạn tôi một cành hoa sứ
            cành hoa ngỡ đã chết dưới nền trời giá rét
            bỗng nở hoa trong mùa hạ đang về.

            Tạp chí Thơ, số 09/2014
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136