Page 17 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 17
mỗi lần em nói về Hà Nội, Hải Phòng
tôi nghe quê hương rơi nước mắt
bàn tay mẹ hiền Việt Nam ôm từng đứa con mà khóc
con ơi vết thương bốn mươi thế kỷ đã nhiều
bao giờ hết những ngả đường trong lòng mẹ
bắt đầu lưu máu huyết
tôi sẽ bắt em về miền đất cũ xa xăm - chưa một lần biết
bấy giờ nụ cười em gió cuốn vào trời
và thiên nhiên đón chào thánh thể.
Đặc san Đỉnh Triều 1965 của Hội Hồng Sơn - tiền thân Nhóm Việt ĐHSP
Huế với bút danh Lê Hạ Lan