Page 103 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 103

Bao giờ tôi cũng nhủ với chính mình: Trời không phụ lòng người, mình cứ làm

              việc tận lực rồi Trời sẽ cho thôi. Quý vị cứ nhìn xung quanh mình, nếu chăm chỉ làm ăn

              có ai mà không phát đạt chứ? Ở xứ Tự Do này, muốn làm việc gì mà không thành công
              chứ?


                     Thành công về tài chánh không chưa đủ, sống thế nào để cho đồng bào thương.

              Người ta thương mình cũng là tài sản của mình, tiền không mua được tình cảm của

              người xung quanh mình. Ông bà mình thường nói: “Bà con xa không bằng láng giềng
              gần, tối lửa tắt đèn có nhau.” Nửa đêm, nửa hôm, nếu có chuyện gì nguy ngập xảy ra thì

              nhờ người ở gần nhất phải không thưa quý đồng hương?


                     Làm thương mại, nhất là làm trong nghề buôn bán nhà cửa, muốn mọi người

                                    thương mình rất khó. Chín người thương mình cũng có một người

                                    ghét mình. Ăn ở cho mọi người thương mình chỉ có chân thành mới
                                    làm được. Mình làm cho người khác 9 điều tốt, chỉ có một điều họ

                                    không hài lòng mình cũng mệt. Trong các ngành nghề, có lẽ làm nghề

                                    nhà giáo tuyệt nhất, hay là đi tu, đi tu hiến dâng cuộc đời của mình
              cho đạo pháp có lẽ tốt hơn, không ham danh lợi, ai nói gì thì nói miễn lòng mình thảnh

              thơi là đủ.


                     Hơn nữa đời người làm nghề địa ốc, thật ra không phải thuần túy là làm địa ốc,

              mà còn làm truyền thông, làm xã hội. Không có việc gì mà tôi không trãi qua, nhất là liên
              quan đến luật pháp, thứ gì cũng có thể đối diện với tòa án, dù không ai muốn kiện thưa.

              Dù học luật địa ốc liên tục không ngừng nghỉ mỗi năm, nhưng mỗi lần có luật mới là
              phải học, có án lệ là phải học. Nhiều người làm địa ốc lúc tóc còn xanh nhưng làm một

              thời gian thì tóc bạc, tóc bạc nhanh lắm. Tôi là người lúc nào cũng lạc quan, không than

              vãn, dù kinh tế phồn thịnh hay suy thoái, tôi cũng vui vẻ vì có châm ngôn yêu người,
              yêu đời mà sống, sống vui vẻ, sống thoải mái, vì sống chết có số, sinh ra ông Trời đã định

              sẵn rồi, tới lúc nào ra đi thì phải đi thôi. Than thở có ích gì?








                                                                                                               103
   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108