Page 7 - (QH) E-book Trà, Thi?n & Tho
P. 7
3
ᏒồᎥ: Thấm mệt rồi. Muốn bước chậm thật chậm
rồi. Nhưng gánh nặng và trách nhiệm thì còn đó nhiều vô
kể. Bạn bè cũng loãng dần như cái bệnh loãng xương của
người có tuổi. Bệnh tật đôi ba thứ cũng bận tâm lắm rồi.
Bước trên đường đời tới thời gian này thấy mình cũng đủ
già rồi. Nhìn chung quanh thấy người thân chết, người
không thân cũng chết ...thấy nhiều cũng chán rồi. Chợt nhận
ra, cứ thế này mãi thì không ổn. Vòng xoáy của đam mê,
tham vọng, quyền lợi và trách nhiệm sẽ níu chân cho đến tận
khi "có người bế" vào hòm áo quan dài 2m. Cứ thế, rồi có
lẽ cũng phải nên nhìn lại thôi… Nhớ nhé!
Đạo và Đời như lá mặt lá trái của đồng tiền. Triết lý BUÔNG
…
… cả một đời luôn cần tới, đặng bước đi cho nhẹ như chiếc lá
… bay rụng lìa cây. Hết duyên rồi, thôi buông nhé!
À... TᕼÌ ᖇᗩ... ᑕÁI ᑕᕼẾT ᒪÀ SỰ TᕼẬT: Sự chết có chăng là sự
ĐẾᑎ ᐯỚI ᑎᕼᗩᑌ ᗪO ᗪᑌYÊᑎ: Các mối quan hệ anh- chấm dứt những duyên khởi trùng điệp của danh-sắc, thân-
em, chồng-vợ, cha-con, bè-bạn có chăng cũng chỉ để làm tâm. Nghiệp dẫn tái sanh cũng trùng trùng nhân duyên rồi
tròn nghĩa đạo của 4 chữ: trả ân - báo oán. Biết Đạo một sẽ lại đưa đến một danh-sắc, thân-tâm mới. Có học Đạo,
chút, bỏ cái ngã oán đi một chút, lòng nhẹ nhàng bình thản hành Đạo, mới hiểu chút Đạo lý duyên sinh - duyên diệt. Có
hợn biết bao. biết Đạo đôi chút mới có chút lắng tâm nhìn về sự chết, và
ᖇᗩ ĐI ᑕŨᑎG ᗪO ᗪᑌYÊᑎ: Hoặc thọ mạng chấm dứt, thấy trước cái chết của thân mạng mình. Cái chết là chắc
hoặc đơn giản chỉ là vì những mối duyên khác kéo họ đi, rời chắn, sự sống - trái lại - luôn mang đến những sự vô định,
xa mình. Biết Đạo một chút, bỏ đi những tiếc thương, nhớ những vận số chuyển rời do tâm ý tạo tác. Cái chết quả là
nhung, hờn trách một chút, lòng nhẹ nhàng bình thản hơn biết đáng sợ. Nhưng sự sống còn đầy hiểm nguy và sợ hãi hơn
bao. Ánh mắt thôi nhìn hướng Đông, quay sang hướng Tây. do không lường trước điều gì sẽ xảy ra. Vậy thì, hiện tại cứ
Ồ, có khi nhân duyên mới đang chờ mình phía đó? Đi thử coi sống sao cho tâm bình an với phước thiện đã và sẽ gieo
sao? Thương tiếc gì cái cũ... Nắm không được thì buông thôi. trồng. Được vậy cũng là khó lắm rồi.