Page 504 - Trinh bay Dia chi Quang Yen final
P. 504
Phaàn IV: Kinh teá 503
lương thực là chính. Phương tiện vận tải hành khách thời kỳ này có một số phương thức
vận chuyển như: xe tay (người kéo), xe ngựa, xe đạp hoặc đi bộ khi di chuyển ở cự ly gần,
còn cự ly xa có ô tô khách, tuy nhiên không nhiều người dân có đủ tiền để sử dụng loại
phương tiện này.
Trong hoạt động giao thông đường thủy, Sông Chanh, sông Bạch Đằng tiếp tục là
những tuyến đường thủy quan trọng trong vận tải hàng hóa, hành khách. Đối với vận
tải hàng hóa, phương tiện vận chuyển chính vẫn là thuyền gỗ, thuyền mành, ngoài ra có
đội thuyền vận tải Bạch Thái Bưởi chuyên chở hàng hóa từ các tàu nước ngoài cập bến
ở cảng Hải Phòng vào nội địa hoặc theo đường thủy đến Quảng Yên và ngược lên Vạn
Ninh - Móng Cái. Đường thủy cũng là con đường được thực dân Pháp sử dụng để vận
chuyển quặng từ Tuyên Quang và Bắc Kạn về Nhà máy Kẽm Quảng Yên để chế biến.
Đối với vận tải hành khách, phương tiện vận tải chủ yếu là thuyền, phà. Trong 25 bến
phà trên phạm vi toàn tỉnh chỉ có 4 bến dùng ca nô lai dắt, trong đó có bến phà Rừng.
Mỗi bến chỉ có một cặp ca nô và phà, ca nô, phà được đóng bằng gỗ, máy có công suất
dưới 40 CV .
(1)
Trong 9 năm kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, ngành giao thông vận tải
tập trung phục vụ kháng chiến. Thực hiện “tiêu thổ kháng chiến”, nhân dân Yên Hưng
và thị xã Quảng Yên tham gia phá cầu, đường, cống và các hệ thống giao thông khác để
ngăn cản bước tiến của địch. Vì vậy, hệ thống giao thông trong thời gian này không có
điều kiện để phát triển.
Mặc dù hệ thống giao thông bị phá hỏng nhưng các hoạt động giao thông vận tải vẫn
được duy trì để phục vụ nhu cầu của nhân dân, phục vụ kháng chiến, góp phần vào
thắng lợi cuối cùng của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược.
1.3. Giao thông vận tải từ năm 1955 - 1975
Sau khi những tên lính Pháp cuối cùng rút khỏi thị xã Quảng Yên và huyện Yên
Hưng, nhân dân địa phương cùng nhân dân miền Bắc bắt tay vào thực hiện hàn gắn
vết thương chiến tranh, khôi phục và phát triển kinh tế. Trong thời gian này, nhiệm vụ
lớn nhất của ngành giao thông vận tải là khôi phục lại hệ thống giao thông bị phá hỏng
trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp để phục vụ sản xuất và chi viện cho tiền
tuyến. Do đó, công tác duy tu, sửa chữa đường sá, cầu cống được thực hiện khẩn trương,
bảo đảm giao thông được thuận lợi, thông suốt. Về phương tiện vận tải lúc này chủ yếu
là các loại xe như: xe đạp, xe thồ, xe ngựa, số lượng xe ô tô vận tải còn hạn chế.
Trong giai đoạn 1960 - 1965, để tạo điều kiện cho việc giao lưu kinh tế giữa nông
thôn và thành thị, cấp ủy, chính quyền huyện Yên Hưng đặc biệt quan tâm lãnh đạo
phát triển giao thông. Huyện lập quy hoạch xây dựng mạng lưới đường giao thông nông
thôn, nâng cấp một số tuyến đường trong huyện và trục đường xã. Đầu năm 1962, tham
gia phong trào thi đua “lập công dâng Đảng” do Huyện ủy Yên Hưng phát động, Chi ủy
Giao thông vận tải phát động phong trào thi đua trong các hợp tác xã vận tải, nâng cấp
tuyến đường từ đò Chanh đi Nông trường Tiền Phong với mặt đường được rải bằng cát hà,
(1) Xem Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Ninh: Địa chí Quảng Ninh, tập 2, sđd, tr.559.