Page 133 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 133

Bơ Vơ



               KHÓI SƯƠNG



               Ô kìa tiếng hát khói sương
               Nghe như nỗi nhớ tình vương ngập trời
               Hồn ta sao lặng trầm khời

               Lời ai vừa thoảng cuối đời chắt chiu...

               Đời quá ngắn ! Ôi phù du biển mặn
               Hợp rồi tan, tan hợp kiếp bèo trôi
               Ngày mặt lại sương phủ mờ hạnh phúc
               Chỉ mình ta lệ thấm mặn đầu môi...


               Từ ngày dựa sóng kéo nhau đi
               Hồn dâng lệ mặn tủi phân kỳ
               Mẹ ơi chớ đợi... chân đã mỏi !
               Cha đứng đừng trông đã chia ly...

               Quen chân ra biển gọi mẹ cha
               Vọng lớn rung rinh cả tinh hà

               Vài chấm sao rơi theo tiếng thét
               Việt Nam còn đó mộng hương sa

               Tặng Julia Thủy.
               San Jose Sept.03, 2005






                                        124
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138