Page 90 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 90

Chinh Nguyên



                     Trong bão lữa chúng ta thân ly loạn
                     Những chiều buồn lệ nhỏ quá xót xa
                     Cũng chỉ vì danh danh và lợi lợi
                     Mộng tham tàn nên đã dấy can qua

                     Máu nhuộm đỏ quê mình bao thế kỷ
                     Mẹ Việt Nam, ôi mẹ quá hiền hoà...!
                     Anh muốn tu để bỏ đi phiền não
                     Tôi bỏ dòng để tìm lại dấu yêu
                     Anh đứng ngó mùa thu trong nắng úa
                     Tôi ngồi nhìn ngày tháng tóc sương chiều
                     Có gì đâu anh, tôi cùng một giống

                     Mang lòng mình trang trải cả núi sông.
                     Vòng tay nhỏ nên tôi, anh đều khóc
                     Khóc tủi thương cho giống Lạc cháu Hồng.

                     San Jose, May 15, 2004























                                              81
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95