Page 91 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 91
Bơ Vơ
CƠM THIU
Nào có gì đâu một buổi chiều
Quay về ta mở nồi cơm thiu
Thò tay bốc đại đưa lên miệng
Nuốt rồi mới biết đời buồn hiu.
Một miếng, hay nhiều cũng thế thôi
Cũng cay cũng mặn cũng cơm ôi
Cũng mang sầu đắng trong tâm não
Cũng lệ thảm buồn cuộc nổi trôi
Dù cơm đã mốc ở trong nồi
Gạo từ bầu sữa Cửu Long tôi
Phù sa nước lũ sông Hồng đỏ
Yêu dấu tôi mang cả mảnh đời
Ai đã quên nguồn sông nước cũ
Tôi cúi xin người hãy lấy gương
Soi thẳng nhìn vào trong nỗi nhớ
Quê mình có phải phía Đông phương.
Thời thế, thì thôi, thế thế thôi
Thế thời, thôi thế, thế thì thôi
Thời thời, thế thế thì thôi thế
Thế thôi, thôi thế, thế thì thôi...
San Jose, May 12, 2004
82